- Hồ đồ ngu xuẩn!
Nữ Oa nương nương khẽ kêu, một chỉ điểm ra, phong ấn không để ý tới tất cả ngăn cản, bắn vào trong bàn tay khổng lồ của Đường Tăng.
Sau đó lấy cái tay kia làm khởi điểm, một luồng ánh sáng trắng lấy tốc độ cực nhanh lan tràn ra, bao trùm lấy toàn thân của Đường Tăng.
Đường Tăng lập tức cảm giác được lực lượng của chính mình đang suy yếu, uy năng của ý chí cũng bị trấn áp, tu vi đang biến mất.
- Không, bần tăng không phục!
Đường Tăng giận dữ gầm thét lên, uy năng của ý chí giống như lực lượng thiên địa phẫn nộ cuộn trào mãnh liệt, muốn xé rách phong ấn thần bí kia.
Nhưng uy năng của ý chí vừa thoáng động, Đường Tăng cũng cảm giác được toàn bộ Tam giới đều đang bài xích hắn, ý chí thế giới không có cách nào hình dung từ bốn phương tám hướng xuất hiện, trấn áp hắn.
- Hồ đồ ngu xuẩn, bản tọa sẽ cho ngươi một lần cơ hội, ngươi tốt nhất tỉnh táo một chút. Ngươi lại quay về bình thường, tất cả bắt đầu lại từ đầu!
Nữ Oa nương nương bấm tay bắn ra, một luồng ánh sáng trắng xuyên qua Tam giới hư không, đánh trúng Đường Tăng.
- Ầm...
Thân thể của Đường Tăng đột nhiên nổ mạnh, hóa thành mưa máu khắp bầu trời.
- Không...
Thiên Đình, Dương Thiền hoảng sợ kêu to, liều lĩnh bay ra khỏi Thiên Đình, bay về phía hướng đó.
- Không cần...
Hằng Nga cũng khiếp sợ tới mức ngây người, nhìn Đường Tăng bị Nữ Oa nương nương đánh cho hóa thành mưa máu khắp bầu trời, chỉ cảm thấy có thứ gì vỡ nát, trong lòng đã từng kiên trì, vào giờ phút này đã sụp đổ.
- Đường Tam Tạng...
Tây Vương Mẫu theo bản năng đứng dậy, ngơ ngác nhìn mưa máu khắp bầu trời này, trong lòng phức tạp không hiểu.
...
- Sư phụ...
- Nữ Oa nương nương đánh sư phụ chết rồi sao?
Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới ngơ ngác nhìn bầu trời, bọn họ đều là thần tiên, có thủ đoạn đặc biệt nhìn thấy được chuyện đã xảy ra ở Thiên giới.
Sa Tăng khóc lớn, quỳ rạp xuống đất:
- Sư phụ, ngươi không nên chết...
Ba người Tiểu Bạch Long, Ngưu Ma Vương, Lục Nhĩ Mi Hầu cũng ngơ ngác nhìn hình ảnh Huyền Quang Kính do bọn họ chế tạo ra, trong hình chính là chuyện đã xảy ra ở trong Thiên giới.
- Đáng đời, ngay cả bản tọa cũng không dám tranh luận với Nữ Oa.
Như Lai Phật Tổ hả hê, cười trên nỗi đau của người khác, chỉ có điều nàng vừa mới dứt lời, mũi đột nhiên biến thành lớn, biến thành mũi heo, lỗ tai đã biến thành lỗ tai heo.
- A...
Như Lai Phật Tổ kêu thảm một tiếng, đột nhiên ngã trên mặt đất, toàn thân co giật, đồng thời thân thể phát sáng, nhanh chóng thu nhỏ lại.
Không bao lâu, thân thể Như Lai Phật Tổ không còn nữa, Trư Cửu Muội biến mất thật lâu đã trở về.
Trư Cửu Muội từ dưới đất bò dậy, ngơ ngác nhìn hình ảnh trên Huyền Quang Bảo Kính, nước mắt không nhịn được tuôn rơi.
- Sư gia gia...
Trư Cửu Muội khóc lớn, đột nhiên bay lên trời cao.
- Cửu Muội?
Tôn Ngộ Không sửng sốt.
- Bảo bối? Con đã trở về sao?
Trư Bát Giới mừng rỡ.
- Nhanh ngăn cản nàng, đừng làm cho nàng gặp phải Nữ Oa nương nương.
Tiểu Bạch Long kêu lên.
Tôn Ngộ Không vội vàng lách người, ngăn cản Trư Cửu Muội.
- Ngươi đừng ngăn cản ta, ta muốn Sư gia gia, ta muốn Sư gia gia...
Trư Cửu Muội khóc lớn nói.
- Bảo bối...
Trư Bát Giới đau lòng ôm lấy Trư Cửu Muội.
- Ta muốn sư gia gia, ta muốn sư gia gia...