- A. . .
Bỗng nhiên Lương Tình Tình kêu thảm một tiếng ngã nhào xuống đất, cả người vang lên tiếng kèn kẹt, xương cốt như muốn nổ tung, từng luồng từng luồng chất lỏng đen sì sì chảy ra từ trên người cô ấy.
- Tình Tình. . .
Bành Khoản hoàn toàn biến sắc.
- Nàng không sao đâu, có điều vừa nãy ăn nhiều Thối Thể Đan quá, sẽ phải chịu khổ.
Đường Tăng nói, vẫn chưa ra tay giúp đỡ.
Sau mười phút, Lương Tình Tình mới khôi phục bình thường, tiện tay quệt một phát thứ chất lỏng đen sì trên mặt mình, hưng phấn nói:
- Em cảm thấy, thật mạnh mẽ, em thành siêu nhân rồi, ha ha, Khoản Khoản, sau này xem anh còn dám bắt nạt em hay không?
Cộng thêm viên lúc trước, nàng đã ăn vào sáu viên Thối Thể Đan, vậy sức mạnh có thể tăng lên ít nhất mười hai mười ba lần, quả thật có thể coi như một tiểu siêu nhân rồi.
- Anh vẫn còn bốn viên Thối Thể Đan.
Bành Khoản đắc ý nói.
- Khoản Khoản. . .
Lương Tình Tình nhất thời lại muốn làm nũng.
- Không, bốn viên này tuyệt đối không thể cho em.
Bành Khoản vội vàng chạy.
Khi Lương Tình Tình đuổi theo hắn ra khỏi Thần Điện, Bành Khoản đã ăn vào bốn viên Thối Thể Đan kia, và đang nằm trên mặt đất kêu thảm thiết.
Năm, sáu phút sau, Bành Khoản lại bò lên, hưng phấn rống to, vẻ mặt như muốn nói lão tử là đệ nhất thiên hạ.
- Khoản Khoản, chúng ta nhanh đi lấy tiền đi, hiện tại khẳng định không có nhiều người biết nơi này, chúng ta phải nhanh hơn người khác một bước mua đan dược để trở nên mạnh mẽ, như vậy mới có thể đi trước người khác.
Lương Tình Tình nói.
- Nhưng, chúng ta cũng không có nhiều tiền mà.
Bành Khoản cau mày.
- Anh không có, nhưng ba anh có đấy.
- Đó là của ba anh, cũng là của công ty . . .
- Hiện tại đều sắp tận thế rồi, số tiền kia căn bản không mua được thứ gì tốt, còn không bằng để chúng ta mua thứ gì đó có giá trị, sau đó mua Dị Năng Đan ở đây, chúng ta cùng trở nên mạnh mẽ.
Lương Tình Tình khuyên.
- Nhưng. . .
- Khoản Khoản, anh còn có một anh trai, quan hệ của hai người cũng không tốt phải không? Hơn nữa anh trai anh mới là người thừa kế, nếu như để hắn kế thừa công ty, anh cho rằng hắn sẽ chia tiền cho anh à?
Lương Tình Tình nói.
Bành Khoản trầm mặc.
- Khoản Khoản, em nói vậy đều là vì tốt cho anh.
Lương Tình Tình dịu dàng nói.
Bành Khoản cắn răng, rốt cục quyết định, nói:
- Em nói rất đúng, anh biết trong kho hàng của công ty ba anh có rất nhiều châu báu, chúng ta đi lấy đi.
Lương Tình Tình nhất thời hưng phấn:
- Em nhất định sẽ giúp anh, mặc kệ anh quyết định như thế nào, em đều sẽ ủng hộ anh.
- Tình Tình, cám ơn em.
- Em là bạn gái anh mà, không giúp anh thì giúp ai? Khoản Khoản, sau khi lấy được anh phải chia cho em một chút đấy.
- Tình Tình, em giúp anh, không phải bởi vì muốn chia tài sản với anh chứ?
- Khoản Khoản, tại sao anh có thể nghĩ như vậy. . . Anh không yêu em nữa à?
. . . . . .
Sắc mặt Đường Tăng cổ quái nhìn hai người kia rời đi, chẳng biết vì sao, hắn luôn cảm thấy Trái Đất sắp bị mình xoay chuyển rồi.
Dù sao nơi này cũng là vùng núi hoang vu, có rất ít người tới đây.
Đại khái lại qua ba tiếng, một bà lão hơn bảy mươi tuổi không biết làm thế nào dĩ nhiên mò được đến nơi này.
Đường Tăng ai đến cũng không cự tuyệt, mời bà lão tiến vào Thần Điện, giới thiệu những đan dược kia:
- Bà xem, những thứ đồ này, chẳng những có thể cho bà trở nên mạnh mẽ, còn có thể cho bà khôi phục thanh xuân, chỉ cần bà có tiền, sống thêm 500 năm cũng có thể đấy, chỉ cần bà có đủ tiền, bà còn có thể khôi phục dung nhan xinh đẹp ngày xưa.
- Ý của cháu là, chỉ cần bà có tiền mua những thứ đồ này, bà còn có thể trở nên trẻ đẹp à?