- Cũng không thể nói là toàn bộ ký ức truyền thừa, chỉ là căn cứ theo ấn ký trong huyết mạch, nhìn thấy một vài mảnh vỡ cảnh tượng tàn khuyết.
Tôn Ngộ Không nói:
- Bồ Tát, xin hỏi, ta rốt cuộc có phải do cha mẹ sinh ra không?
Quan Âm Bồ Tát thở dài một tiếng, nói:
- Ngộ Không, ngươi thật sự là do Ngũ Thải Thạch hấp thu tinh hoa của thiên địa nhật nguyệt sau đó sinh ra linh tính hóa thành.
- Nhưng tại sao ta lại có huyết mạch Thần Viên? Vì sao ta lại có ký ức truyền thừa? – Tôn Ngộ Không hỏi lại.
- Điều này. . . – Quan Âm Bồ Tát có chút chần chờ, nói:
- Ngươi quay lại nơi ngươi được sinh ra, có lẽ có thể tìm được câu trả lời.
- Nơi ta sinh ra? Hoa Quả Sơn?
Tôn Ngộ Không chớp chớp mắt, sau đó ôm quyền nói:
- Đa tạ Bồ Tát chỉ điểm, lão Tôn đi đây!
Vừa nói dứt lời, một cái Cân Đẩu Vân, hóa thành vệt sáng bay về phía Hoa Quả Sơn.
Nhìn Tôn Ngộ Không biến mất, thần sắc lo lắng trong mắt Quan Âm Bồ Tát càng đậm:
- Cũng không biết đây rốt cuộc là phúc hay họa.
- Rống, tiện nhân, ta giết ngươi! !
Bỗng nhiên truyền đến âm thanh phẫn nộ của Ngưu Ma Vương.
Sắc mặt Quan Âm Bồ Tát thay đổi, vội vàng bay về phía đó.
Trư Bát Giới cùng Sa Tăng còn có Tiểu Bạch Long lúc này đang vội vàng bay về phía Đường Tăng vừa biến mất, từ xa nhìn thấy Quan Âm Bồ Tát, đều là có chút nghi hoặc.
- Hầu ca sao vậy? – Trư Bát Giới nghi ngờ nói.
- Cảm xúc của Đại sư huynh dường như có chút khác thường. – Sa Tăng nói.
- Chúng ta vẫn nên tìm được sư phụ trước đã. – Tiểu Bạch Long đề nghị.
- Đúng đúng, Quạt Ba Tiêu chính là Linh Khí ra đời từ khi mới bắt đầu khai thiên lập địa, cũng không biết sư phụ bị quạt tới nơi nào.
.................................
Ngưu Ma Vương cùng Thiết Phiến công chúa hoàn toàn đàm phán thất bại, mặc dù Thiết Phiến công chúa luôn miệng phủ nhận, nhưng nàng căn bản không thể giải thích lai lịch của những pháp bảo kia, và chuyện Hồng Hài Nhi không có huyết mạch của Ngưu Ma Vương.
- Lão Ngưu, ngươi bình tĩnh một chút, đừng nghe Đường Tăng kia nói bậy, đây là Hoảng Kim Thằng, không phải Khốn Tiên Tác. – Thiết Phiến công chúa giải thích, đồng thời kéo Hồng Hài Nhi nhanh chóng né tránh công kích của Ngưu Ma Vương.
- Rống... – Ngưu Ma Vương nghe vậy, càng tức giận không kiềm được:
- Tiện nhân, thật cho rằng lão Ngưu ta là mắt bị mù sao? Đây đương nhiên là Hoảng Kim Thằng, Khốn Tiên Tác là bảo vật của Bồ Đề Tổ Sư!
- A, ngươi...
Thiết Phiến công chúa sắc mặt đại biến, nàng hiểu ra rồi, mình đã nhảy vào bẫy mà Đường Tăng thiết kế, Đường Tăng muốn để cho mình chính miệng nói ra đây là Hoảng Kim Thằng.
- Tiện nhân, chết đi!
Ngưu Ma Vương thét lên, dùng sừng đánh tới.
Thấy chuyện này đã hoàn toàn không thể giảng hoà, Thiết Phiến công chúa vô cùng tức giận, bỗng nhiên dùng Quạt Ba Tiêu phất qua.
- Ầm ầm...
Gió lốc khủng bố cuốn lấy thiên địa, các ngọn núi lớn xung quanh đều bị thổi bay, cuồng phong rít gào, cuốn về phía Ngưu Ma Vương.
- Ngươi... Tiện nhân... – Ngưu Ma Vương hét to, nhưng hắn hoảng sợ phát hiện, mình không thể tránh thoát, trực tiếp bị cơn lốc cuốn lấy, không thể khống chế thân hình, kêu thảm một tiếng sau đó hóa thành chấm đen, biến mất phía chân trời.
Quan Âm Bồ Tát đang chạy về bên này nhìn thấy một màn như vậy, ngẩn người, mặc dù bây giờ tình thế nguy hiểm của Hồng Hài Nhi đã được hóa giải, nhưng nàng lại càng thêm lo lắng.
...........................