Tiếng trâu gầm chấn động trời cao, tầng mây phía chân trời đều nổ tung.
- Phụ vương, ngài đừng nghe hắn nói lung tung.
Hồng Hài Nhi cũng quýnh lên, phẫn nộ trừng mắt lườm Đường Tăng.
- Ngươi đừng nôn nóng, còn có một điểm nữa, Ngưu Ma Vương, chẳng lẽ ngươi không phát hiện sao? Hồng Hài Nhi dường như có thể hiệu lệnh tất cả Sơn Thần và Thổ Địa trong khu vực ngàn dặm quanh đây.
Đường Tăng cười nói:
- Điều này, chỉ sợ ngươi cũng không làm được a? Thiết Phiến công chúa hẳn là cũng không có năng lực lớn như vậy a? Nhưng mà, Hồng Hài Nhi lại có thể, hơn nữa những Sơn Thần, Thổ Địa kia dường như cũng rất sợ nàng.
Hơi dừng lại một chút, Đường Tăng nói tiếp:
- Rốt cuộc là ai có năng lực lớn như vậy, khiến cho những Sơn Thần, Thổ Địa kia đều nghe theo hiệu lệnh của Hồng Hài Nhi? Người kia, hẳn là địa vị phải rất cao đi, hơn nữa, người kia, khẳng định thuộc Thiên Đình.
- Rống...Rống...
Ngưu Ma Vương nổi điên, con mắt đỏ lên, bỗng nhiên dùng chiếc sừng trâu thật lớn đánh về phía Đường Tăng.
Lúc này, khoảng cách giữa Ngưu Ma Vương cùng Đường Tăng chừng vài trăm mét, nhưng Đường Tăng lại cảm thấy không gian như bị bẻ gãy, sừng trâu to lớn kia tựa hồ một giây sau liền muốn đâm thủng đầu của hắn.
- Ngưu đại ca, không được đánh sư phụ ta! – Tôn Ngộ Không hét lớn, vung lên Kim Cô Bổng, đánh trúng sừng trâu.
- Keng...
Tiếng kim loại va chạm vang vọng hư không, một luồng sóng âm quét ra, Đường Tăng vội vàng di chuyển, tránh né.
- Con khỉ kia, ngươi tránh ra cho ta, ta muốn giết tên hòa thượng ăn nói lung tung này!
Ngưu Ma Vương nổi điên.
- Đúng, phụ vương, giết tên Đường Tăng kia, ăn thịt của hắn, ăn thịt Đường Tăng có thể trường sinh bất lão, đạo hạnh tăng nhanh. – Hồng Hài Nhi đứng ở phía xa, khẽ kêu.
- Ngưu Ma Vương, thật ra ngươi đã tin lời bần tăng nói đi, chỉ là ngươi không thể chấp nhận, tội gì khổ như thế chứ, nhìn rõ hiện thực đi. – Đường Tăng đứng phía xa tiếp tục nói, không tức chết người không bỏ qua.
- Phụ vương, nhất định không được tin lời hắn, hắn đang khích bác ly gián. – Hồng Hài Nhi khẽ kêu, tức giận nhìn Đường Tăng.
- Ngưu Ma Vương, lẽ nào ngươi lại có thể chịu được, thê tử mình yêu nhất lại sinh con cho nam nhân khác? Hơn nữa còn để ngươi nuôi, ngươi không cảm thấy bực sao? – Đường Tăng nói.
- Rống...Rống... Câm miệng! ! ! – Ngưu Ma Vương rống to, âm thanh chấn động bầu trời, sau đó hắn bỗng nhiên nhìn Hồng Hài Nhi, con mắt đỏ lên.
- Phụ vương, người muốn làm gì? Chẳng lẽ ngươi tin lời Đường Tăng kia sao? – Hồng Hài Nhi sốt ruột nói:
- Phụ vương, nếu như ngươi dám bắt nạt ta, mẹ ta sẽ không tha cho ngươi...
Hồng Hài Nhi không nhắc tới mẹ nàng còn đỡ, nàng vừa nhắc đến, lập tức khiến cho Ngưu Ma Vương đỏ mắt, hoàn toàn mất lý trí:
- Ngươi cái đồ con hoang, ta giết ngươi!
Ngưu Ma Vương rống giận, một sừng đánh qua, không gian đều bị bóp méo.
- Phụ vương, ngươi dám... – Hồng Hài Nhi hoảng sợ kêu to:
- Nương, Ngưu Ma Vương muốn giết Hài Nhi...
Đường Tăng lập tức bội phục đến đầu rạp xuống đất:
- Lợi hại lợi hại, thật không hổ là Hồng Hài Nhi!
- Lão Ngưu, dừng tay!
Bỗng nhiên truyền đến một tiếng quát khẽ, đồng thời một cây Khốn Tiên Tác bay ra từ trong hư không, cuốn lấy sừng trâu to lớn, hóa giải thế công của Ngưu Ma Vương.
Ngay sau đó, một bóng người xinh đẹp từ phía xa bay tới, nhanh chóng xuất hiện trước mặt Hồng Hài Nhi, đem Hồng Hài Nhi bảo vệ ở sau lưng.
Người tới chính là Thiết Phiến công chúa, nàng mặc một bộ váy dài trắng xanh đan xen, tóc dài đen nhánh ngang eo, vô cùng xinh đẹp, nhìn qua chỉ tầm hai lăm hai sáu tuổi.
Đường Tăng vội vàng lấy ra Kính Thiên Đạo, lập tức biết được tu vi của Thiết Phiến công chúa: Cấp 49!
Mà Ngưu Ma Vương càng lợi hại, vậy mà đã là cấp 59, hơn nữa có xu thế bước vào Bán Bộ Đạo Tổ, chả trách uy thế cường đại như vậy.