Siêu Cấp Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 961: Chương 961: Cách nghĩ điên rồ dẫn theo Trái Đất đi lấy kinh. (1)




Nhưng loại cảm giác này chỉ lóe lên rồi biến mất, bởi vì lực lượng của tia ý chí kia quá ít, hơn nữa còn là chế tạo ra, không thuộc về hắn, hắn chỉ có thể tạm thời lợi dụng mà thôi, nó bị hao hết một cách nhanh chóng.

Hơn nữa bởi vì loại ý chí này không thuộc về mình nên sau khi hao hết cũng không khôi phục lại được nữa.

Mặc dù như vậy, nhưng Đường Tăng cũng đã rất hưng phấn rồi, bởi vì không ngờ Sáng Tạo Chi Tâm có thể sử dụng như vậy.

Điều này có thể hoàn toàn trở thành đòn sát thủ, nếu có đầy đủ giá trị cảm xúc tiêu cực thì hoàn toàn có thể để hắn trong nháy mắt bộc phát thực lực thời kỳ toàn thịnh.

Thực lực thời kỳ toàn thịnh của hắn rốt cuộc mạnh bao nhiêu?

Dù sao cả hệ Thái Dương cũng không chịu nổi được sự dày vò đâu.

Đương nhiên, muốn đạt được thực lực toàn thịnh thì cần rất nhiều giá trị cảm xúc tiêu cực nữa... Chắc hẳn cho dù toàn bộ người trên Trái Đất cung cấp cho hắn giá trị số lượng cảm xúc tiêu cực nhiều gấp trăm lần cũng không đủ ấy chứ.

Bởi vì hiện giờ giá trị thuộc tính ý chí của Đường Tăng hiện giờ đã đạt đến 25 điểm, mạnh hơn 24 điểm lúc trước, chất lượng ý chí cao hơn, giá trị cảm xúc tiêu cực chuyển hóa ý chí cũng cần nhiều hơn.

“Ngoại lực chung quy vẫn là ngoại lực, tất cả còn cần dựa vào chính bản thân mình.” Đường Tăng thầm nghĩ.

Hiện giờ mặc dù ý chí của hắn chỉ khôi phục được một tia yếu ớt, nhưng phải biết rằng một tia này cũng đã thuộc về thuộc tính ý chí 25 điểm rồi, không phải giống như mới sống lại thành 1 điểm, chỉ như vậy thôi cũng đã khiến uy năng của ý chí khác biệt hoàn toàn.

Điều này giống như sự khác nhau giữa bọt biển và khối vàng, vàng ít hơn cũng là vàng, cũng không phải thứ mà bọt biển có thể so sánh được.

Khôi phục ý chí quá ít sẽ khiến phạm vi ảnh hưởng ý chí của Đường Tăng bị thu nhỏ lại, thậm chí không cách nào ảnh hưởng đến thiên địa bên ngoài thế giới.

Nhưng sử dụng một tia ý chí ít ỏi này thi triển vài loại pháp thuật bình thường cũng đã đủ rồi.

- Lão đại, cuối cùng anh đã trở lại, vừa rồi có một thiên tài xuất hiện đấy.

Tần Khôn vừa thấy Đường Tăng lập tức hưng phấn nói.

- Hả?

Đường Tăng cảm thấy hứng thú nói

Cấp mấy?

- Cấp 8, thiên phú màu tím.

Tần Khôn nói

Một nữ sinh năm nhất tên là Từ Diễu, đương nhiên so với lão đại anh thì không đáng là gì cả.

- Cấp 8, cũng không tệ lắm.

Đường Tăng gật đầu, hắn cũng phát hiện cho dù cùng có mảnh nhỏ pháp tắc trong người thì thiên phú cũng sẽ không giống nhau.

- Ngoại trừ Từ Diễu ra thì cũng xuất hiện một nam sinh thiên phú cấp 7, cũng xem là tốt.

Tần Không nói.

Oa...

Đột nhiên phía trước truyền tới tiếng kinh hô, đám người Lăng Phỉ Phỉ ở tổ kiểm tra ra tia sáng nhấp nháy màu tím, vài giây sau mới biến mất.

- Hóa ra là thiên phú cấp 8, thật lợi hại!

- Giản Bình, từ nay về sau phải bảo vệ bọn này đấy.

- Cầu bao nuôi...

Nhiều người trong lớp hâm mộ nói.

- Đâu có, đâu có, tất cả mọi người đều là bạn học, tôi thịnh vượng chắc chắn cũng sẽ không quên mọi người.

Giản Bình vô cùng hưng phấn, nhưng vẫn bình tĩnh nói, sau đó dùng ánh mắt khiêu khích nhìn về phía Đường Tăng.

- Lão đại, thằng nhóc kia đang thị uy với anh kìa.

Tần Khôn vui tươi hớn hở nói.

- Thiên phú cấp 8, xác thực đáng kiêu ngạo, nhưng so với Đường Tăng thì vẫn còn kém quá xa.

Đường Bác An ít nói vẻ mặt không biểu lộ cảm xúc lên tiếng.

- Thiên phú cấp 8 cũng xem là tốt rồi.

Đường Tăng thản nhiên nói.

Lúc này đám người Giản Bình cũng đã nhìn ra thân phận của Đường Tăng rồi, bởi vì Đường Tăng mặc chiếc áo gió màu xám như đám người Tần Khôn, không khó để nhìn ra đó là loại trang phục đặc biệt.

Cho nên Giản Bình cũng không dám quá phận, chẳng qua hắn cũng có cảm giác ưu việt, khi nói chuyện với Lăng Phỉ Phỉ cũng có sức mạnh hơn nhiều.

- Ảo thuật cuối cùng cũng chỉ ra oai, thiên phú mới là thứ chính đạo!

Giản Bình cười lạnh trong lòng, tin tưởng Lăng Phỉ Phỉ khi thấy được thiên phú của mình sẽ nhận ra rõ ràng rằng không thể hâm mộ quỷ lừa gạt ảo thuật gì đó kia nữa.

Ngay sau đó Trương Điềm Điềm cũng kiểm tra thiên phú, trong lớp học kia còn có ba người là thiên phú cấp 3, một cấp 4, cũng là người có thiên phú cuối cùng.

Đến phiên Lăng Phỉ Phỉ kiểm tra, kinh biến lại tái diễn.

- Oa, tia sáng màu xanh da trời rồi, Phỉ Phỉ cũng là thiên phú cấp 7...

Có người kinh ngạc nói.

Nhưng khi giọng nói của người này vừa vang lên thì màu xanh da trời lập tức trở thành màu tím.

- Thiên phú cấp 8?

- Trời ạ, lại là một thiên phú cấp 8, đây đã là người thứ ba thiên phú cấp 8 rồi.

Rất nhiều người không ngừng hâm mộ.

Ba người Bạch Lộc và Tần Khôn giật mình, đến cả Đường Tăng cũng bất ngờ nhìn sang.

Ngay khi tất cả mọi người cho rằng Lăng Phỉ Phỉ là thiên phú cấp 8 thì màu tím đột nhiên chuyển hóa thành màu bạc.

Xôn xao...

Tất cả mọi người ở dưới trở nên kinh động.

- Màu bạc, đây là thiên phú cấp 9...

- Trời ạ, hóa ra xuất hiện thiên phú cấp 9 sao?

Tất cả mọi người bàng hoàng, vẻ mặt hâm mộ cùng với ghen ghét.

- Hả?

Đường Tăng cũng kinh ngạc, trước đó hắn đã cảm thấy năng lực thức tỉnh của Lăng Phỉ Phỉ có chút đặc biệt, nhưng cũng không nghĩ nhiều, hiện giờ xem ra không đơn giản.

Ồn ào...

Đột nhiên đám người lại bạo động, bởi vì Thiên Phú Thạch trước mặt Lăng Phỉ Phỉ lại thay đổi màu sắc chuyển thành vàng kim.

Đến cả người phụ trách kiểm tra cũng sợ ngây người.

- Con mẹ nó, thiên phú vàng kim?

- Thiên phú cấp 10!

Đường Bác An và Tần Khôn cũng bàng hoàng thiếu chút nữa nhảy dựng lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.