Siêu Cấp Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 842: Chương 842: Chí bảo, lực trường quỷ dị (2)




Dưới tình huống hai người đều cố gắng hết sức khống chế lực lượng không tiết ra ngoài, phẫn nộ đánh ra một đòn.

Hai bàn tay va chạm vào nhau, lập tức có một tia sáng chói mắt bạo phát, chiếu khắp phạm vi vạn dặm, trong nháy mắt toàn bộ Đồng Cổ thành lại chia năm xẻ bảy, rất nhiều khối đá cực lớn lặng lẽ không tiếng động bay lên bầu trời, sau đó hóa thành bột mịn.

- Ầm ầm ầm!!

Lúc này, âm thanh điếc tai nhức óc mới truyền tới, sóng công kích tiếp tục cuốn ra, toàn bộ những yêu quái ở gần đó đều bị vạ lây, chết, lực tàn phá kinh khủng đã đánh nổ cả phạm vi vạn dặm.

Như Lai Phật Tổ và Đường Tăng ý thức được chuyện này không ổn, đang muốn ra tay hóa giải sóng công kích chiến đấu, lại phát hiện một lực trường không có cách nào tưởng tượng bao phủ khu vực này, phạm vi trăm dặm đều bị nhét vào bên trong.

Ngay lập tức, sóng công kích khủng khiếp này tiêu tan thành mây khói.

Hai người đều sửng sốt, chỉ có điều sau một khắc bọn họ lại xông về phía đối phương, lại tiếp tục đại chiến.

- Ầm ầm ầm...

Hai người đều vô cùng tức giận, muốn giáo huấn đối phương, vừa bắt đầu lại đánh ra chân hỏa, quyền cước cứng rắn, từng quyền công kích đến thịt.

Ở đây chỉ thấy thần quang bùng phát, từng tiếng nổ lớn vang lên, chỉ có điều hai người chiến đấu phát sinh sóng công kích khủng khiếp lại đều bị một lực trường khủng khiếp trung hòa.

Điều này vừa lúc khiến cho hai người có thể không chút kiêng kỵ đại chiến, muốn giáo huấn đối phương.

Mà lúc này, Đa Mục đại vương vừa khởi động pháp bảo do nhân vật thần bí lưu lại, đã khiếp sợ tới mức ngây người, nhìn hai bên đại chiến trong thành, ánh mắt dại ra.

Chỉ thấy hai người kia đi qua nơi nào, những yêu quái tới đây tìm kiếm sự che chở đều tan thành mây khói, bọn họ lướt qua sẽ chết, không có ngoại lệ.

Cho dù là ở dưới lực trường khủng khiếp kia bao phủ, tốc độ của bọn họ vẫn nhanh tới mức dọa người, đánh bay cả khối lớn tường thành, rất nhiều kiến trúc cao lớn nổ mạnh.

- Ầm!

Đường Tăng và Như Lai Phật Tổ lại đánh ra một chưởng, một tiếng răng rắc vang lên, không gian bị lực trường giam cầm trực tiếp xuất hiện vết nứt, lực trường quỷ dị kia cũng xuất hiện khe nứt, một phần lực lượng lộ ra ngoài.

Ngay lập tức, mấy ngọn núi lớn bên ngoài tan thành mây khói.

- Ngao ngao ngao...

Đám người Tôn Ngộ Không kêu lên kỳ quái, vù một cái đã chạy không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Một đòn lần này, Như Lai Phật Tổ không ngờ rơi vào hạ phong, bị một chưởng của Đường Tăng đẩy lui mấy trăm thước.

Như Lai Phật Tổ nổi giận gầm lên một tiếng, lại xông lên cùng Đường Tăng đại chiến.

Đa Mục đại vương trốn ở nơi sâu nhất đã khiếp sợ tới mức ngây người:

- Sao có thể như vậy được? Bọn họ làm sao có thể lợi hại như vậy?

Đa Mục đại vương thật sự sợ hãi, bởi vì vị đại nhân kia nói qua, món bảo vật kia phát ra lực trường bao phủ kẻ nào, cho dù là Đạo tổ cũng sẽ trực tiếp giảm xuống mấy cảnh giới lớn.

Nếu như Kim Tiên bị loại lực trường này bao phủ, lại trực tiếp bị suy yếu xuống còn kém hơn cả người bình thường, sợ rằng bò cũng không bò dậy nổi.

Bởi vì nơi này không chỉ có tính cưỡng chế ép xuống cảnh giới, càng có một lực trường quỷ dị, giống như phòng trọng lực vậy, áp lực lớn đến dọa người.

Ở dưới lực trường này, cho dù là Đạo tổ cũng chỉ có thể miễn cưỡng bay lên, tốc độ bị suy yếu đến mức tận cùng.

Nhưng Đường Tăng và Như Lai Phật Tổ ở chỗ này lại di chuyển nhanh đến mức xuất hiện tàn ảnh, một quyền một chưởng đều có thể đánh cho không gian văng tung tóe.

Điều này mới càng khiến cho Đa Mục đại vương sợ hãi, nghi ngờ mình xuất hiện ảo giác.

- Là ai đã chấn động chỉ bảo của bản tọa?

Bỗng nhiên một giọng nói phẫn nộ từ chỗ trung tâm của thành truyền đến.

Đa Mục đại vương lập tức mừng như điên, vị đại nhân kia cuối cùng đã xuất quan rồi sao?

Đường Tăng và Như Lai Phật Tổ đang đại chiến, nghe được giọng nói này, cả hai không hẹn mà cùng ngừng tay, nhìn về phía hướng đó.

Hai người chỉ cảm thấy một khí tức kinh người chậm rãi xuất hiện, cuối cùng ngưng thực, giống như là mới từ nơi khác hạ xuống.

- Khí tức này...

Sắc mặt của Như Lai Phật Tổ thoáng đổi:

- Không thuộc về Tam giới!

Lúc này, từ phương hướng trung tâm của thành xuất hiện một bóng người mặc áo bào đen lao vút lên trời cao, tức giận nói:

- Là ai, đánh hỏng chí bảo của bản tọa...

- Ầm!

Đường Tăng thuấn di qua, trực tiếp một quyền đánh vào trên mặt kẻ vô cùng kiêu ngạo kia, đánh cho hắn bay đi.

- Trấn!

Đồng thời Như Lai Phật Tổ cũng ra tay, Như Lai Thần Chưởng từ trên cao hạ xuống, hóa thành Ngũ Chỉ Sơn, trực tiếp đập cho tiểu tử kia rơi về phía mặt đất, đồng thời trấn ép xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.