Tổ trứng của Văn Thù Bồ Tát nổ tung, huyết dịch nhuộm đỏ quần.
- Ngao...
Văn Thù Bồ Tát kêu thảm ngã xuống, vẻ mặt ủy khuất, Phật Tổ a, coi như ngài tức giận đệ tử đột nhiên tiếp dẫn ngài tới, nhưng ngươi đánh chỗ nào không tốt, hết lần này tới lần khác đánh nơi này...
Các cường giả của Phật giới, chỉ cần ở dưới trướng Như Lai Phật Tổ nghe qua giảng kinh, đều tự xưng đệ tử, rất nhiều Bồ Tát cũng không ngoại lệ.
Bồ Tát còn lại nhìn thấy Trư Cửu Muội một chưởng liền đả thương Văn Thù Bồ Tát, cực kỳ chấn kinh và bội phục, thật không hổ là Phật Tổ, ngay cả chuyển thế còn không có thức tỉnh ký ức cùng Đạo Quả kiếp trước, liền đã lợi hại như thế.
Chỉ là...
Phật Tổ công kích chỗ nào a?
Một đám Bồ Tát sắc mặt cổ quái.
Lúc này Trư Cửu Muội lại đánh ra một chưởng, hắn thấy cùng Văn Thù Bồ Tát ở chung một chỗ đều là người xấu.
- Bành bành...
Nương theo hai tiếng trứng nổ vang lên, Linh Cát Bồ Tát cũng kêu thảm ngã xuống, trứng của hắn cũng nổ.
Bồ Tát còn lại đều giật nảy mình, vội vàng khom người kêu lên:
- Cung nghênh Phật Tổ trở về!
- A?
Trư Cửu Muội kinh ngạc a một tiếng, bọn người xấu này là nói chuyện với mình sao? Phật Tổ là ai nha?
Sau khi sửng sốt một chút, Trư Cửu Muội vội vàng xoay người chạy trốn.
- Phật Tổ...
Đằng sau một đám Bồ Tát vội vàng gọi.
Trư Cửu Muội quay người liền là một chưởng.
- Bành...
- A a a...
Nguyệt Quang Bồ Tát kêu thảm ngã xuống.
- Phật Tổ tha mạng...
Bồ Tát còn lại bị dọa đến quỳ xuống tới.
Tiểu gia hỏa lập tức cắn ngón tay, tựa hồ rất kỳ quái, hình như bọn người xấu này rất sợ mình a.
Bỗng nhiên ánh mắt tiểu gia hỏa sáng lên, bay về phía Linh Cát Bồ Tát, tốc độ phi hành của nàng cực kỳ chậm, nhìn tựa như lá cây phiêu phù.
Linh Cát Bồ Tát đang chữa trị tổ trứng thấy thế, trong lòng vui mừng, Phật Tổ nhận ra mình rồi?
Nhưng tiểu gia hỏa lại bay thẳng đến trên đầu hắn, kéo cái mũ ở trên đầu.
- Ai? Phật Tổ, ngài ngài... Ngài muốn làm gì?
Linh Cát Bồ Tát kinh ngạc, chảy mồ hôi trán.
Tiểu gia hỏa bỗng nhiên dùng sức, trực tiếp kéo xuống viên châu cùng với cả tóc trên đầu Linh Cát Bồ Tát, Linh Cát Bồ Tát lập tức biến thành đầu trọc chân chính.
- Két...
Tiểu gia hỏa há miệng gặm lấy một viên, tựa như ăn kẹo nhai nát nuốt vào.
- Ai ai, Phật Tổ, cái này không thể ăn...
Linh Cát Bồ Tát kêu lên.
Nhưng sau một khắc, trên người tiểu gia hỏa đột nhiên Phật quang vạn trượng.
- Cái này cái này...
Một đám Bồ Tát kinh ngạc đến ngây người, còn tưởng Phật Tổ Đạo Quả đã thức tỉnh.
Chỉ thấy trước mặt tiểu gia hỏa đột nhiên xuất hiện một cánh cửa ánh sáng, hút nàng vào, cái quang môn kia trong nháy mắt biến mất.
Một đám Bồ Tát sắc mặt đại biến.
- Phật Tổ chạy...
- Làm sao có thể?
Tất cả Bồ Tát khiếp sợ là, tiểu gia hỏa giống như có thể tự mình triệu hoán Tiếp Dẫn chi môn, vừa rồi cánh cửa kia, tuyệt đối là Tiếp Dẫn chi môn.
- Nàng ở nơi đó...
Bỗng nhiên Kim Cương Thủ Bồ Tát kêu lên, vội vàng bay về phía một phương hướng.
Khoảng cách nơi đây bảy vạn dặm, một cánh cửa ánh sáng trống rỗng xuất hiện, sau đó Trư Cửu Muội rơi ra.
- A?
Tiểu gia hỏa kinh ngạc nhìn chung quanh.
- Sưu sưu sưu sưu...
Từng đạo quang mang từ phía chân trời bay tới, chính là một đám Bồ Tát đuổi theo, tốc độ thật nhanh.
Tiểu gia hỏa giật nảy mình, vội vàng chạy trốn, nhưng tốc độ của nàng sao có thể vượt qua những Bồ Tát kia, rất nhanh liền bị vây lại.
Mắt thấy chạy không được, tiểu gia hỏa vội vàng gặm một hạt châu, nhai nát nuốt mất.
Ngay sau đó Phật quang vạn trượng xuất hiện, một Tiếp Dẫn chi môn không lớn không nhỏ trống rỗng xuất hiện, hút nàng đi vào.