Siêu Cấp Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 855: Chương 855: Cùng đi ngắm Mưa Sao Băng (1)




Dương Tiễn và Na Tra còn có Ngô Cương, trực tiếp bị uy thế khủng khiếp do Đường Tăng bạo phát ra, hất bay ra ngoài không biết xa, thiếu chút nữa lại bỏ mạng.

Giờ phút này, vô số thần tiên Thiên Đình chỉ cảm thấy ngày diệt vong lại tới.

Vô số khu vực trong toàn bộ Tam giới, sau khi đột nhiên bạo phát tia sáng chói mắt, lại đột nhiên tối sầm xuống, đồng thời tia sáng càng lúc càng mờ.

Ngoại trừ Địa giới và Minh giới bị cô lập, giờ phút này, vô số sinh linh của Nhân Gian giới và Thiên giới đều thấy được cảnh tượng đồ sộ: trên dưới bầu trời rất nhiều mưa lửa.

Những mưa lửa này rơi xuống, dấy lên lửa lớn ngập trời, khó có thể tắt.

Nơi ngọn lửa rơi xuống, sông lớn bốc hơi lên, sơn mạch khô cạn, mặt đất nứt nẻ, bị nướng khét.

Rất nhiều nơi dấy lên ngọn lửa vĩnh viễn không tắt, bởi vì những địa phương kia đều có thi thể hài cốt của Kim Ô, ẩn chứa thần hỏa vĩnh viễn không tắt.

Kim Ô trước đó chiếu sáng Tam giới không phải là sinh linh tự nhiên sinh ra, mà bị thượng cổ Thiên Đế chế luyện ra, chỉ có linh trí rất mông lung, chỉ biết theo bản năng dựa theo chủ nhân phân phó để làm việc, cho nên mới phải cam tâm tình nguyện vô số năm giống như một mặt trời xoay tròn vòng quanh Tam giới.

Nhưng như vậy cũng không thể quên bản thân nó có thần tính, thần tính của Kim Ô chính là ngọn lửa vĩnh viễn không tắt.

Cho dù là thi thể của Kim Ô đã chết cũng nắm giữ thần tính khủng khiếp, rơi tới chỗ nào, chỗ nào sẽ hóa thành đại dương lửa.

...

Thiên Đình, vô số thần tiên nhìn rất nhiều lưu tinh, mưa lửa bắn ra bốn phương tám hướng, cảnh tượng đồ sộ khiến cho bọn họ mờ mịt.

Lúc này, cảnh tượng quá rực rỡ, toàn bộ Thiên giới đều là loại cảnh tượng này, đẹp chói mắt, đẹp kinh tâm động phách, nhưng lại làm cho trong lòng người ta phải rét run.

Lúc này ở Nhân giới và Thiên giới mặc dù có lực lượng đặc biệt cắt đứt, nhưng không phải thật sự hoàn toàn cắt đứt.

Cho nên, rất nhiều thần hỏa của Kim Ô cũng rơi xuống Nhân Gian giới, khiến rất nhiều nơi hóa thành biển lửa, sông biển đều khô cạn, rừng xanh khô vàng.

Khu vực trung tâm của Nhân Gian giới, đám người Tôn Ngộ Không vốn đang đánh nhau ầm ĩ, chợt thấy khắp bầu trời có lưu tinh mưa lửa rơi xuống, lập tức mỗi người đều ngây ra.

Chỉ có điều bọn họ mới bắt đầu còn không biết chuyện gì xảy ra, mỗi một người ngồi chung một chỗ chạm cốc.

- Không tệ, đẹp quá...

- Thật muốn quay về Hoa Quả Sơn, cùng Tử Lan nhìn mưa sao sa.

- Cùng đi ngắm mưa sao sa...

Đám người Ngưu Ma Vương ở trên mặt đất hoan hô.

- Hằng Nga muội muội, mưa sao sa này...

Trư Bát Giới càng kêu to:

- Mau nhìn...

Trên Nguyệt Cung...

Hằng Nga nhìn mưa sao sa bay đầy trời, hai mắt dại ra, ánh mắt phức tạp, các loại tâm tình dâng lên trong lòng nàng, có mờ mịt, có ảo não, có hối hận, còn có khủng hoảng.

Vào giờ phút này, thời gian lại giống như chậm lại.

Vô số sinh linh của Thiên giới đều “ngồi ngắm mưa sao sa', vô số lưu tinh mưa lửa lướt qua bọn họ, sau đó bay vụt về phía sâu bên trong Thiên giới.

Cục diện quá đồ sộ, hình ảnh thật đẹp.

Giờ phút này, vô số sinh linh trong toàn bộ Thiên giới đều buông việc đang làm, đều ngơ ngác nhìn mưa sao sa rực rỡ này.

Một ít Đạo tổ còn gọi bằng hữu, đánh thức bạn lâu năm đang bế quan vô số năm.

- Còn bế quan cái gì, mau ra đây!

- Cùng đi ngắm mưa sao sa...

- Mau nhìn, vô số năm cũng khó gặp...

- Khó gặp, chỉ sợ cũng chỉ có một lần này.

Các cường giả Tiên đế và Đạo tổ tuy rằng cũng mờ mịt, nhưng lạc quan hơn rất nhiều, bởi vì mặt trời tồn tại hay không, ảnh hưởng đối với bọn họ không lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.