- Đưa vào động phòng...
Người điều khiển chương trình hô lớn.
Khách nhân ngồi đầy đại sảnh vỗ tay chúc mừng.
Được hai thị nữ dẫn dắt, Đường Tăng và Dương Thiền chậm rãi đi vào động phòng.
Ngay sau đó hỉ đường náo nhiệt, tiếng huyên náo vang lên khắp nơi.
- Quốc vương bệ hạ, xin hỏi vị Đường gia chủ này là người phương nào?
- Đúng vậy, vị Đường gia chủ này là thần thánh phương nào, lại có thể mời bệ hạ tới…
Rất nhiều người tiến lên chào hỏi quốc vương một câu, những người này không có ai không phải gia chủ đại thế gia hoặc là đại thần trong triều.
Quốc vương nghe vậy lại cười khổ:
- Quả nhân cũng không biết, các ngươi tốt nhất ít nghị luận.
Người chung quanh nghe vậy đều giật mình.
Có thể làm cho quốc vương kiêng k như thế, vị Đường gia chủ kia là người phương nào.
...
Trong phòng tân hôn, Dương Thiền lo lắng ngồi trên giường lớn, khăn tân nương vẫn che phủ đầu nàng.
Đường Tăng cầm lấy cây côn đỏ trên bàn, hắn chuẩn bị đẩy khăn tân nương ra.
- Phu quân...
Bỗng nhiên Dương Thiền mở miệng, nói:
- Ngươi không đi bên ngoài chiêu đãi khách nhân hay sao?
Đường Tăng nghe vậy, khinh thường nói:
- Những người kia có tài đức gì cần ta đi chiêu đãi? Có chuyện gì quan trọng hơn Thiền nhi chứ?
Dương Thiền lại cảm thấy rất hạnh phúc.
Đường Tăng dùng côn gỗ đẩy nhẹ khăn tân nương, dung mạo tuyệt mỹ của Dương Thiền xuất hiện.
Đường Tăng thất thần, trước đây thật lâu, hắn có từng nghĩ mình sẽ cưới nữ tử xinh đẹp như vậy làm thê tử hay sao?
Hôm nay, tất cả đều biến thành sự thật.
Nhìn Dương Thiền mặc lễ phục màu đỏ trước mặt, Đường Tăng biết rõ, hiện tại hắn phải gánh vác trách nhiệm của chủ nhân gia đình, nữ tử trước mặt là thê tử của hắn.
Dương Thiền cũng thẹn thùng mà nhu tình nhìn Đường Tăng.
Đường Tăng mỉm cười, hắn cầm lấy bầu rượu bên cạnh, rót hai ly rượu và đưa một ly tới trước mặt Dương Thiền, chính mình cũng nâng một ly.
- Nương tử, chúng ta uống chén rượu giao bôi đi.
Đường Tăng cười nói.
- Ân.
Dương Thiền thẹn thùng gật đầu.
Cánh tay hai người quấn vào nhau, cùng uống rượu giao bôi.
Đường Tăng đặt ly rượu xuống, sau đó hắn không chờ được và nói:
- Nương tử, trời không còn sớm, chúng ta nên đi nghỉ ngơi đi.
- Trời... Còn chưa có tối mà?
Dương Thiền khẩn trương.
- Đã tối rồi.
Đường Tăng cười xấu xa, nói:
- Nương tử, vi phu sẽ cởi áo giúp ngươi...
Dương Thiền mắc cỡ không chịu nổi, nàng vẫn nói:
- Phu quân nói cái gì chính là cái đó...
...
Thời điểm Đường Tăng và Dương Thiền tiến vào động phòng, trong một thành thị phàm nhân, đột nhiên vô số phàm nhân ngã xuống.
Ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm…
Thân thể những phàm nhân này nổ tung, huyết nhục bắn ra tung tóe, máu tươi chảy ra ngoài và hội tụ thành dòng sông, tất cả đều chảy về hướng đông.
Trung tâm của thành thị này, dưới mặt đất xuất hiện một tế đàn, máu tươi khắp bốn phía đang hội tụ vào tế đàn.