Siêu Cấp Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 1122: Chương 1122: Đẳng cấp của tiến hóa giả (1)




- Nằm mơ giữa ban ngày gì?

- Ha ha, các cậu không biết chứ, cái tên này lúc trước đứng ngủ, va vào tôi sau đó dĩ nhiên kiếm cớ nói mơ thấy ác mộng.

Vương Ngưu nói với những người khác.

Nhất thời không ít người cười vang.

Khương Thịnh chẳng thèm giải thích, hắn tới nơi này chủ yếu là để trốn tránh vết thương lòng, cái khác không cần để ý nhiều.

- Đúng rồi, lúc trước tôi vẫn chưa bật công tắc của bộ quần áo chống phóng xạ kia, cũng không biết có được tính là trở thành tiến hóa giả hay không?

Đột nhiên Vương Ngưu nói.

- Cậu trở thành tiến hóa giả rồi hả?

- Thật à?

Tất cả mọi người giật nảy cả mình, ngưỡng mộ nhìn Vương Ngưu.

- Tôi cũng không biết nữa, dù sao vừa nãy dọc theo đường đi mình đều không bật công tắc của quần áo chống phóng xạ lên, nhưng cũng không có cảm giác gì.

Vương Ngưu thản nhiên nói.

Mặc dù ngữ khí rất bình tĩnh, nhưng theo như Khương Thịnh thấy thì Vương Ngưu căn bản chính là đang khoe khoang.

- Vậy cậu nhất định là đã trở thành tiến hóa giả rồi, thật hâm mộ cậu.

- Nhanh nói một chút, trở thành tiến hóa giả có gì thay đổi hay không? Có mạnh hơn hay không? Có cảm thấy có thể nâng lên được vạn cân hay không?

Có người không thể chờ đợi được nữa hỏi.

Khương Thịnh cũng vội vàng vểnh tai lên nghe.

- Không có cảm giác gì, chỉ là phóng xạ hình như không có ảnh hưởng gì đến tôi.

Vương Ngưu đáp:

- Tôi cảm thấy cũng không thể vừa tiến hóa là có thể mạnh đến mức nâng được vạn cân, nói không chắc còn cần rèn luyện.

Khương Thịnh nhất thời ngạc nhiên nghi ngờ, chính hắn cũng hình như có thể miễn dịch phóng xạ, nhưng hắn có thêm một cái biến hóa, đó là thị lực nhận được cường hóa mức độ lớn.

- Mau mau mau, chúng ta đi ra ngoài thử xem, cậu rời khỏi kiến trúc xem có phải thật sự có thể miễn dịch phóng xạ hay không.

Một đám người thúc giục.

- Cũng được, đi ra ngoài thử một chút xem sao.

Vương Ngưu cười gật đầu.

Một đám người nhanh chóng rời khỏi ký túc xá, muốn đi xem Vương Ngưu biểu diễn chống phóng xạ.

Chỉ có Khương Thịnh không đi tham gia náo nhiệt, Vương Ngưu rõ ràng có ý định nhằm vào hắn, hắn còn lâu mới đi theo chịu nhục.

Mười phút sau, đám người Vương Ngưu trở về, sắc mặt hưng phấn.

- Người anh em, cậu cần phải bảo vệ chúng ta đấy, trong số chúng ta chỉ có cậu là trở thành tiến hóa giả.

- Đúng vậy đấy, nhớ chăm sóc các anh em nhiều hơn nha.

Một đám bạn cùng phòng đều tranh nhau lấy lòng.

- Đâu có đâu có, tôi có thể trở thành là tiến hóa giả cũng là may mắn, nếu mọi người sau này đều là chiến hữu, tôi tự nhiên sẽ chăm sóc các cậu.

Vương Ngưu nói.

Giọng nói của Vương Ngưu rất lớn, Khương Thịnh luôn cảm thấy hắn đang cố ý nói cho mình nghe.

Đồng thời Vương Ngưu thỉnh thoảng nhìn về phía Khương Thịnh, tựa hồ muốn nói, mau tới nịnh nọt tôi đi, mau tới xin lỗi tôi đi, mau kính chào tôi đi, mau tới sùng bái tôi đi...

Nhưng mà Vương Ngưu chờ mãi đợi mãi, Khương Thịnh vẫn thờ ơ không động lòng.

Vương Ngưu nhất thời có chút tức giận, đột nhiên nói:

- Có mấy người ấy, chính mình không trở thành tiến hóa giả nhưng cũng rất tự đại.

Tất cả mọi người không hiểu ra sao, có điều cũng có người phản ứng nhanh, vội vàng nói:

- Đúng vậy, tên kia chỉ biết nằm mơ giữa ban ngày, phỏng chừng đang mơ ước mình cũng có thể trở thành tiến hóa giả đấy.

- Tự cao tự đại như vậy sao, dĩ nhiên không thèm đến nghênh tiếp anh hùng của chúng ta một chút.

Những người khác cũng vội vàng mở miệng, tất cả đều là nhằm vào Khương Thịnh .

Đơn giản mấy câu nói của Vương Ngưu, đã thành công cô lập Khương Thịnh rồi.

Khương Thịnh không hiểu ra sao, chính mình trêu ai ghẹo ai?

- Tất cả mọi người đi ra nhận bộ đàm.

Lúc này một người sĩ quan đi tới cửa:

- Cái bộ đàm này có thể lên mạng ở Nha Tinh, trong phạm vi của Nha Tinh có thể truyền tin cho nhau. Nhập vào số chứng minh nhân dân của mình, là có thể tự động liên kết bộ đàm, đăng nhập vào bất kỳ trang web nào đều là dùng tên thật của mình, không cách nào thay đổi được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.