Mặc dù là một tay ném ba quả lựu đạn, lại tinh chuẩn bắn về phía ba con bạch tuộc, bay vào trong miệng, hoặc nện vào trong mắt bọn chúng.
- Rầm rầm rầm...
Ba tiếng nổ vang, ba con bạch tuộc kia bị tạc bay nửa người.
- Nhìn xem, rất đơn giản a.
Đường Tăng vui mừng nói.
- Oanh...
Đường Tăng vừa nói xong, bỗng nhiên bên người vang lên một tiếng nổ thật lớn, lập tức bao quát cả Đường Tăng ở bên trong, tất cả mọi người bị tạc đến toàn thân đen nhánh.
- Mẹ nó...
Đường Tăng nhìn lại, phát hiện là Trư Cửu Muội, nàng đang cắn một miếng sắt lựu đạn.
- Ngươi ngươi ngươi...
Đường Tăng muốn nổi điên, đi qua liền là một quyền.
- Ôi...
Trư Cửu Muội ủy khuất xoa đầu, vô cùng đáng thương nhìn Đường Tăng.
- Đừng giả bộ đáng thương, con cũng là đầu óc heo, giống như cha con đều là đầu óc heo, vừa rồi con làm cái gì?
Đường Tăng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép hỏi.
- Sư phụ, con nhìn thấy Cửu Muội dùng răng cắn lựu đạn.
Sa Tăng nói.
- Sư gia gia, Cửu Muội sai...
Trư Cửu Muội vội vàng nói, vẻ mặt đáng thương.
Đường Tăng che mặt, cảm giác để đám người kia sử dụng vũ khí khoa học kỹ thuật, thật sự là một quyết định sai lầm.
- Được rồi được rồi, các ngươi muốn chơi thế nào thì chơi thế đó đi, móa...
Đường Tăng tức điên lên, trực tiếp nói tục.
Hắn không muốn quản, dù sao đám người kia da dày thịt béo, căn bản sẽ không bị tạc chết, mặc dù uy lực của lựu đạn lớn, nhưng sẽ không để bọn Thần Tiên mất đi pháp lực này xảy ra chuyện.
Cũng may lúc này Tiểu Bạch Long điều khiển tàu thuỷ đã lách qua khu vực nguy hiểm, những bạch tuộc kia đuổi một đoạn lộ trình, liền không có tiếp tục đuổi theo nữa.
- Ầm ầm...
Bỗng nhiên tàu biển hung hăng chấn động, đám người Đường Tăng lảo đảo, kém chút ngã quỵ.
- Lần này lại là tình huống như thế nào?
Đường Tăng tức giận, bất quá lần này giống như không phải mấy đồ đệ làm ra.
- Sư phụ, có đồ vật gì đó va thuyền.
Tiểu Bạch Long ở trong khoang điều khiển nói.
- Cái đồ vật gì, dám đụng thuyền của bần tăng, chán sống sao!
Đường Tăng giận dữ, vội vàng chạy đến đầu thuyền nhìn xuống dưới.
- Ầm ầm...
Lại một tiếng vang thật lớn, thuyền máy rung mạnh, nếu không phải chiếc tàu này rắn chắc, đụng như vậy, đủ để cho tàu báo hỏng.
Xuyên thấu qua nước biển, Đường Tăng rốt cục thấy rõ, lại là một con cá lớn dài đến hơn một trăm mét đang đụng thuyền.
Con cá kia nhìn rất giống cá mập, đỉnh đầu có một cây gai nhọn, nó đang dùng gai nhọn va chạm tàu thuỷ.
- Mẹ nó, thật nghĩ bần tăng tiến vào trong biển liền dễ khi dễ sao, ngay cả một con cá cũng dám phách lối ở trước mặt bần tăng!
Đường Tăng giận dữ, trực tiếp từ đầu thuyền nhảy xuống biển, một quyền đánh xuyên qua da thịt nó, sau đó hai tay bắt lấy lỗ lớn xé ra.
- Xoẹt...
- Ngao...
Hải ngư bị xé thành hai nửa, Đường Tăng giống như điên dại quát to:
- Còn có ai?
- Ào ào...
Đường Tăng vừa quát xong, phía trước sóng biển lăn lộn, từng con hải ngư kinh khủng lao ra mặt biển, lít nha lít nhít.
Chỉ nhìn sơ sơ, chí ít cũng hàng vạn a, căn bản nhìn không thấy cuối, hơn nữa thể tích đều cực kỳ lớn, con trước đó hơn một trăm mét xem như là nhỏ, hiện tại lao ra mặt biển, có không ít đều là bốn năm trăm mét.
- Mẹ nó...
Đường Tăng trợn tròn mắt, đây rốt cuộc là cái biển gì a, tại sao có thể có nhiều quái ngư như vậy?
Cái này con mẹ nó còn đánh thế nào? Căn bản đánh không hết a!