- Tranh tranh tranh...
Trận trận tiếng đàn truyền ra, hóa thành sóng âm dập dờn bốn phương tám hướng, dập dờn ra phạm vi Thiên Trụ Thụ, tiếp tục khuếch tán ra ngoài, tựa hồ căn bản không có cuối cùng.
Bất quá loại sóng âm hữu hình này không có tính thương tổn, chỉ là truyền bá thanh âm mà thôi.
Trong đó tựa hồ có cô đơn cùng ưu thương không bờ bến, ngay cả Đường Tăng thuộc tính ý chí đạt tới hai mươi điểm cũng bị ảnh hưởng.
Tôn Ngộ Không cùng Thái Bạch Kim Tinh càng là ánh mắt ngốc trệ.
- Tiếng lòng Thật cường liệt.
Thái Bạch Kim Tinh nói:
- Trong truyền thuyết, một trong Thượng Cổ thập đại La Sát Lượng Thiên Ma Quân, tâm lực cực kỳ cường đại.
- Tâm lực!
Đường Tăng kinh ngạc.
Làm Danh Sư, Đường Tăng cực kỳ tinh tường, tâm lực cũng là một loại lực lượng cực kỳ khó tu luyện, tu luyện loại lực lượng này, đối với tâm tính yêu cầu quá cao, cần trải qua các loại cực khổ, ma luyện tâm cảnh.
Người bình thường căn bản không thể tu luyện tâm lực, bởi vì rất nhiều người đều sẽ ở trong quá trình này không chịu nổi loại đau khổ kia, từ đó sụp đổ.
Lượng Thiên Ma Quân có thể tu luyện tâm lực tới loại trình độ này, Đường Tăng khó có thể tưởng tượng, hắn đến cùng trải qua cái gì.
- Lão đầu nhi, ngươi nói hắn rất nổi danh?
Tôn Ngộ Không hỏi, kéo chủ đề đến chính đề.
- Đâu chỉ nổi danh, thời kỳ Thượng Cổ, vị tổ tông này rất dọa người, chiến thiên chiến địa, ngay cả Như Lai Phật Tổ đều bị đánh bại.
Thái Bạch Kim Tinh nói, vừa nói vừa lau mồ hôi lạnh.
- Đánh bại Như Lai tính là gì, cũng không phải lão Tôn chưa làm qua.
Tôn Ngộ Không khinh thường.
Thái Bạch Kim Tinh lập tức cười ngượng ngùng, hắn cũng không dám nói Tôn Ngộ Không đánh bại Như Lai Phật Tổ là chiến tích sau khi bị Hung Thần ý chí phụ thân.
- Bất quá vị Lượng Thiên Ma Quân này coi như không tệ, mặc dù đứng hàng thập đại La Sát, nhưng không hung tàn, hắn vừa chính vừa tà, ai cũng không giúp, lần Chư Thần đại chiến ấy, nếu không phải vì chuyện kia, có lẽ Lượng Thiên Ma Quân cũng sẽ không bị phong ấn.
Thái Bạch Kim Tinh có chút cảm khái.
- Chuyện nào?
Đường Tăng ngạc nhiên nói.
Thái Bạch Kim Tinh nhìn thoáng qua thanh niên ở nơi xa vẫn quên mình đàn tấu, lúc này mới thần bí nói:
- Tục truyền, Lượng Thiên Ma Quân là vì một nữ nhân, cuối cùng giúp Thiên giới, hi sinh mình, phong ấn chư thiên tà ma.
- Vì một nữ nhân?
Đường Tăng kinh ngạc.
- Hơn nữa, còn là một phàm nhân.
Thái Bạch Kim Tinh mở miệng lần nữa.
Đường Tăng kinh ngạc, một tồn tại cường đại như thế, vậy mà vì một nữ nhân thế gian hi sinh mình, quả nhiên là chân ái a.
Nguyên bản còn muốn suy nghĩ biện pháp giết chết Lượng Thiên Ma Quân này lấy điểm kinh nghiệm, nhưng nghe Thái Bạch Kim Tinh giới thiệu, Đường Tăng dần dần bỏ đi loại ý nghĩ này.
Một yêu quái vì tình yêu ngay cả tính mạng cũng có thể không để ý, mặc kệ như thế nào đều đáng kính nể.
Mặc dù Đường Tăng thích điểm kinh nghiệm, lại sẽ không lạm sát kẻ vô tội, đặc biệt là người vô tội hiền lành.
- Bởi vì Lượng Thiên Ma Quân cuối cùng xuất thủ giúp Thiên giới, cho nên tính toán ra, Lượng Thiên Ma Quân vẫn là bằng hữu của Thiên Đình.
Thái Bạch Kim Tinh nói.
Trước đó là Ngọc Đế tự mình phân phó, để hắn nhất định phải ngăn cản Đường Tăng cùng Tôn Ngộ Không sinh ra xung đột với Lượng Thiên Ma Quân.
Mặc dù Ngọc Đế hận không thể để Lượng Thiên Ma Quân một tay đập chết Đường Tăng, nhưng Đường Tăng cho hắn quá nhiều kinh ngạc rồi.
Ngọc Đế lo lắng cuối cùng không phải Lượng Thiên Ma Quân chụp chết Đường Tăng, mà là Lượng Thiên Ma Quân bị Đường Tăng chụp chết.
Mặc dù khả năng này không lớn, nhưng một khi thật đánh nhau, Tôn Ngộ Không phát cuồng, Nhân Gian giới lại tao ương.
- Cho nên, hắn không phải địch nhân.
Thái Bạch Kim Tinh nhắc nhở lần nữa.
- Sư phụ?
Tôn Ngộ Không nhìn về phía Đường Tăng, chờ đợi Đường Tăng ra lệnh, chỉ cần Đường Tăng nói đánh, hắn tuyệt đối sẽ không do dự.