Siêu Cấp Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 461: Chương 461: Địa phương thần kỳ! (1)




- Dừng a!

Thanh Dật khinh bỉ nhìn thoáng qua Đường Tăng, còn giúp người làm niềm vui? Đánh chết nàng cũng không tin.

- Ngươi đây là cái biểu tình gì? Ngươi đây là chất vấn nhân phẩm của bần tăng!

Đường Tăng nói.

- Ta...

- Ngươi đi vào đi.

Bỗng nhiên Đường Tăng vung tay lên.

- A, không muốn...

Thanh Dật kinh hãi, nhưng còn chưa dứt lời đã bỗng biến mất, bị Đường Tăng thu nhập Tiên giới.

Tiên giới, bên cạnh biệt thự to lớn, Thanh Dật tức đến dậm chân:

- Xú hòa thượng, ta không muốn lẻ loi trơ trọi tu luyện ở nơi này, ta muốn ra ngoài.

- Ngươi không sợ tiếp tục mang thai sao?

Thanh âm của Đường Tăng vang lên.

Biểu tình của Thanh Dật liền ngưng trọng.

- Cố gắng tu luyện đi, bần tăng có rảnh lại thả ngươi ra.

Đường Tăng nói.

Thanh Dật tức tối giậm chân, nhưng lại không biết làm sao.

- Sư phụ.

- Sư phụ, chúng ta đều tốt rồi.

- Đã không sao nữa.

Đám người Tôn Ngộ Không cao hứng vây tới.

Thật sự là trước đó mang thai dọa sợ bọn hắn, làm Thần Tiên thần thông quảng đại, quái sự gì cũng gặp, nhưng loại chuyện nam nhân mang thai này còn chưa từng thấy qua.

- Được rồi, không sao liền tốt, chúng ta tiếp tục xuất phát, đi Nữ Nhi quốc!

Đường Tăng vung tay lên nói.

- Tốt, đi Nữ Nhi quốc!

Trư Bát Giới lớn tiếng nói, vẻ mặt chờ mong.

- Sư phụ, Nữ Nhi quốc, nghe cái tên này, chẳng lẽ là quốc gia nữ quyền?

Mắt Ngưu Ma Vương sáng lên hỏi.

- Đến lúc đó các con liền biết.

Đường Tăng mỉm cười, phổ cập khoa học cho mấy đồ đệ:

- Đây là một quốc gia thần kỳ, mỹ nữ như mây.

- Thật hay giả?

Ánh mắt Trư Bát Giới sáng lên.

- Ngươi dám chất vấn vi sư?

- Không có không có, thật không có.

Lúc này Tôn Ngộ Không nhìn thấy phía trước có mảng lớn rừng chuối tiêu, liền hưng phấn bay qua.

Rất nhanh, Tôn Ngộ Không bay trở về, trên tay ôm một buồng chuối tiêu, trong miệng còn ngậm một cái.

- Cái chuối tiêu này ăn ngon, sư phụ nếm thử.

Tôn Ngộ Không nịnh nọt nói.

- Hầu ca ta cũng muốn, ta cũng muốn.

Trư Bát Giới đoạt một cái, lột vỏ cho hết vào mồm, sau đó lại đoạt.

- Đi đi đi, ngốc tử, bên kia rất nhiều, tự mình đi hái.

Tôn Ngộ Không hất tay Trư Bát Giới, lựa mấy cái ngon nhất đưa cho Đường Tăng.

Đường Tăng vui vẻ cười một tiếng, cầm qua một quả chuối, lột vỏ đang muốn ăn, bỗng nhiên trong lòng nhảy dựng, theo bản năng dừng lại, bởi vì hắn nhìn thấy, sơn lâm trước mặt, đầy khắp núi đồi, tất cả đều là chuối tiêu.

Hơn nữa những chuối tiêu kia đều màu vàng tươi, vừa to vừa dài, còn cong cong khiêu khích.

Đám người Trư Bát Giới không có nghĩ nhiều giống như Đường Tăng, thậm chí lần này Tiểu Bạch Long cũng nhịn không được ăn chuối, rất nhanh liền ăn sạch buồng chuối của Tôn Ngộ Không.

- Ăn ngon thật, nơi này so với Hoa Quả Sơn cũng không kém nhiều, lại có nhiều chuối như vậy.

Trư Bát Giới và Sa Tăng lại đi hái chuối.

Rất nhanh Sa Tăng lại ôm mấy buồng chuối tiêu trở về, trong miệng tán thán nói:

- Nơi này thật sự là kỳ quái, vừa rồi trên đường nhìn thấy nhiều dưa leo, hiện tại lại có nhiều chuối tiêu như vậy.

Sa Tăng vừa nói xong, đám người Trư Bát Giới đang ăn chuối tiêu biến sắc.

- Không biết chuối tiêu này có thể làm người ta mang thai không nhỉ?

Sắc mặt của Ngưu Ma Vương cứng ngắc.

- Hẳn là sẽ không a, chuối tiêu cũng có thể làm cho người ta mang thai?

Trư Bát Giới có chút không tin.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.