- Đa Mục đại vương yên tâm, trận pháp của ta hoàn toàn không kém gì thiên la địa võng, theo tường thành bố trí, lại thêm rất nhiều đồng đạo liên thủ, nhất định có thể ngăn cản được Đường Tam Tạng này.
Một đại yêu nói.
- Đa Mục đại vương cứ việc yên tâm, có món bảo vật của vị đại nhân kia, cho dù Đường Tam Tạng có pháp lực thông thiên cũng không thể nào công phá được đâu.
- Đúng vậy, Đa Mục đại vương yên tâm là được rồi.
Xung quanh có rất nhiều yêu quái đều hoàn toàn tự tin, cảm thấy Đường Tăng không có khả năng công phá được tòa thành này.
Ở bên cạnh Đa Mục đại vương còn có bảy nữ tử, bảy nữ tử này đều đặc biệt xinh đẹp, Trên trán các nàng còn có một chút đường vân giống như sợi tơ đen đỏ.
Những đường vân kia không những không có ảnh hưởng tới khuôn mặt xinh đẹp của các nàng, trái lại làm cho các nàng càng tăng thêm vài phần xinh đẹp.
Bảy nữ tử này chính là bảy con nhện tinh, lúc trước các nàng bị Đường Tăng dọa cho sợ bỏ chạy, các nàng lập tức đến nơi này, tìm kiếm Đa Mục đại vương nhờ hắn che chở.
Tin tức Đường Tăng sắp đến nơi đây, cũng là do bảy con nhện tinh truyền về.
Chỉ có điều, nói chính xác ra thật sự chỉ có một con nhện tinh, sáu con còn lại tuy rằng cũng là nhện yêu, tuy rằng bảy tỷ muội tương xứng, nhưng sáu con phía sau đều là thủ hạ của con nhện tinh chân chính.
- Đại vương vẫn nên cẩn thận một chút, Đường Tam Tạng này thật sự rất lợi hại, chúng ta thậm chí không có nổi dũng khi đối mặt với hắn.
Con nhện tinh cẩn thận nói.
- Điều này không có gì kỳ quái cả. Nàng mới là Huyền Yêu cảnh, đối mặt với Đường Tam Tạng tất nhiên sẽ không có sức đánh trả.
Đa Mục đại vương không để ý nói.
Những con yêu quái này cũng không biết trước đó Tam giới chấn động là bởi vì Đường Tăng và Như Lai Phật Tổ chiến đấu, nếu không, nói không chừng bọn chúng đã bị dọa cho tè ra quần. Nói vậy, Đa Mục đại vương có thể cũng không dám lại tùy ý như lúc này.
- Còn nữa, lúc trước các hài nhi của ta bẩm báo, nói bên cạnh Đường Tam Tạng còn có một ni cô hình như cũng rất mạnh, đại vương phải cẩn thận.
Con nhện tinh lại mở miệng nói.
- Ni cô thì có gì phải sợ chứ? Ngoại trừ Đường Tam Tạng ra, cũng chỉ có một tên Bật Mã Ôn là cần phải cảnh giác một chút, còn lại tên Trư Bát Giới căn bản không đáng để nhắc tới.
Đa Mục đại vương khinh thường nói.
- Cũng phải cẩn thận với tên Ngưu Ma Vương và Lục Nhĩ Mi Hầu kia một chút. Ngưu Ma Vương cũng từng đại náo Thiên Đình, cuối cùng vẫn là Như Lai Phật Tổ ra tay mới trấn áp được hắn.
Con nhện tinh lần nữa khuyên Đa Mục đại vương cẩn thận.
Đa Mục đại vương không nhịn được:
- Được rồi, không cần nói nữa, A Chu nàng trở nên nhát gan như vậy từ bao giờ chứ?
- Ta...
- Được rồi, các nàng cũng mệt mỏi rồi, đi xuống nghỉ ngơi đi. Nơi này có bản tọa trấn thủ là được rồi. Đường Tam Tạng này cũng không thể nào đánh phá dk phòng ngự của chúng ta đâu.
Đa Mục đại vương nói.
Con nhện tinh thấy thế, không thể làm gì khác hơn là dẫn theo sáu muội muội đi xuống.
Lúc này, một yêu quái đi tới, tò mò hỏi:
- Đa Mục đại vương, ta nghe nói vị đại nhân kia hình như đến từ ngoài Tam giới, đúng không?
Đa Mục đại vương nghe vậy đột nhiên trợn trừng mắt, mắng:
- Không nên hỏi thì đừng có hỏi, vị đại nhân kia mà tức giận lên, cẩn thận cái mạng của ngươi.
Con yêu quái kia rụt đầu lại, vội vàng pha trò nói:
- Ta chỉ hỏi một chút thôi, cũng không có ý tứ gì khác, vậy Đa Mục đại vương bận rộn, ta không làm phiền nữa.
Nói xong yêu quái kia vội vàng đi ra ngoài.
...
Sư đồ Đường Tăng cáo biệt đám dân chạy nạn kia xong, một đường đi về phía đám kia dân chạy nạn chỉ.
Theo như lời đám dân chạy nạn kia nói, xung quanh có không ít thành thị đều bị yêu quái xâm nhập, nhưng gần như phần lớn những yêu quái này đều ở Đồng Cổ thành trong Đồng Cổ Lĩnh.
Vốn Đồng Cổ thành cũng là một thành thị của con người, nhưng hiện tại ở đây đã trở thành khu vui chơi của yêu quái, phần lớn con người đều bị chúng ăn thịt, những kẻ không chết gần như đều bị nuôi nhốt, sau đó chúng sẽ từ từ ăn.
Các thành thị khác của con người cũng còn có một vài yêu quái, nhưng chúng đều là những tiểu yêu, đại yêu không làm ra trò trống gì, gần như đều tập trung ở chỗ này.
Ba ngày sau, sư đồ Đường Tăng cuối cùng nhìn thấy được tòa thành kia. Nhìn chỉnh thể thành trì lại giống như một thú lớn thời tiền sử đang nằm rạp ở nơi nào, chỉ là tường thành lại cao tới năm trăm mét.
Khi sư đồ Đường Tăng nhìn thấy được tòa thành này, bọn họ gần như đều kinh nạc muốn rơi cằm.