Đường Tăng bĩu môi, không hỏi lại nữa, rời khỏi giường, ý niệm vừa động, chăn mền tự động gấp lại, những món đồ bỏ đi và bụi bẩn trong phòng tự động cuốn lại bay vào trong thùng rác.
Đường Tăng đi ra ngoài, cửa tự động mở ra, sau đó thì cánh cửa lại một lần nữa được đóng vào.
Ra khỏi quán bar, Đường Tăng mới phát hiện không khí hôm nay dường như có chút khô nóng.
Ngày hôm qua nhiệt độ mới 27-28 độ C, hôm nay lại lên tới 30 độ C, khí hậu như vậy có chút kì lạ, Đường Tăng ngược lại cũng không suy nghĩ nhiều, cảm thấy có thể vì Trái Đất được khôi phục dẫn tới.
Không có gì bất ngờ xảy ra, những cây trên đường lại trưởng thành hơn một chút, lá cây càng tươi tốt hơn.
Chính xác mà nói thì thảm thực vật của cả Kinh Nam đều sinh trưởng rất tốt, nhiều con đường đều bị che lấp mất, xe tải lớn đều không thể đi qua được.
“Đạt được quyền phát ngôn ở Trái Đất? Không phải muốn biến Trái Đất thành của riêng mình sao? Hệ thống phát nhiệm vụ này là có ý gì?”
Đường Tăng cảm thấy có chút kì quái.
Nhưng nếu đây là nhiệm vụ của hệ thống, vậy thì làm xong đi đã, quản nhiều thứ vậy để làm gì?
“Nếu muốn Trái Đất hoạt động theo quyền phát ngôn của mình, vậy thì phải chủ động xuất trận rồi.”
Đường Tăng cảm thấy tinh thần hăng hái, cuối cùng cũng đến thời điểm để bản thân hắn tự phát huy rồi.
- Đường Tăng, anh đến chưa? Chúng tôi đã ở đại học Kinh Nam rồi.
Bạch Lộc gọi điện thoại tới, nói:
- Bên trên có quyết định mới, vì số lượng chọn ra quá nhiều, cho nên trước mắt tạm thời lập một lớp Tiến Hóa ở mỗi thành phố, tập trung Tiến Hóa Giả lại một chỗ vừa bồi dưỡng vừa quản lý.
- Ồ, như vậy rất tốt. Tôi sắp tới rồi.
Đường Tăng nhanh chóng đi tới đại học Kinh Nam, ba người Bạch Lộc đã chờ ở trước cửa trường học.
Đại học Kinh Nam hôm nay có rất nhiều người mặc áo gió, nam nữ đều có, ngoại trừ những thành phần cá biệt thì những người còn lại đều tản ra sát khí, vừa nhìn đã biết có xuất thân từ quân đội.
Đường Tăng suy đoán những người này hơn phân nửa là quân nhân, được tạm thời phân tới cục Tiến Hóa.
Những người này cũng không phải người thường, một phần năm số đó có mảnh pháp tắc nhỏ trong người, những người còn lại cũng đều có thiên phú có thể khiến Thiên Phú Thạch sáng lên.
Nhưng để thực sự thức tỉnh thì vẫn còn thiếu rất nhiều, chỉ vẻn vẹn có mỗi Bạch Lộc, còn những người khác hoặc chưa thức tỉnh, hoặc đang trong quá trình thức tỉnh.
- Đây định tấn công đại học Kinh Nam sao?
Đường Tăng nhìn thấy nhiều người mặc áo gió như vậy, không khỏi nghi ngờ nói.
Thật sự hôm nay có hơi nhiều người mặc áo gió đến đại học Kinh Nam, chỉ liếc sơ qua sợ rằng cũng phải hơn ngàn người.
Đường Tăng không khỏi hoài nghi những người này tới để tấn công trường học.
Bạch Lộc trợn trắng mắt liếc nhìn Đường Tăng:
- Bên trên quyết định tập trung toàn bộ người có thiên phú của thành phố Kinh Nam tại đại học Kinh Nam, chuyển những học sinh bình thường đi.
- Chuyển những học sinh bình thường đi? Những học sinh kia có đồng ý không?
Đường Tăng kinh ngạc nói.
- Không đồng ý cũng phải đồng ý.
Bạch Lộc nói.
Được rồi, thật bá đạo, Đường Tăng không còn lời nào để nói, đây chính là sức mạnh của quốc gia, cơ quan quốc gia không thể coi thường được.
- Về phần nơi này sở dĩ có nhiều người như vậy bởi vì chúng tôi cần học tập anh. Hiện giờ anh không cần phải để ý tới những học sinh kia, trước tiên hãy dạy cho chúng tôi tu luyện bộ công pháp đã.
Bạch Lộc nói
Cục Tiến Hóa chúng ta muốn thống lĩnh học viện Tiến Hóa Giả thì nhất định phải có thực lực vượt lên đầu lớp Tiến Hóa, nếu không khó có thể khiến người khác tin phục.
Đường Tăng hơi gật đầu, mặc dù bản thân cần đạt được quyền phát ngôn toàn cầu, nhưng việc quản lý nhân số của lớp Tiến Hóa xác thực cũng rất cần thiết, không thể để mình đích thân bảo vệ đấy chứ?
Dù sao chỉ cần thực lực của mình luôn duy trì ở vị trí đứng đầu thì không thành vấn đề.
- Tới sân vận động, tôi giảng giải cho mọi người một chút nên tu luyện như thế nào.
Đường Tăng nói.
Cả đám người lập tức rầm rộ lao tới sân vận động, ngoại trừ đám người mặc áo gió ra thì những người còn lại đều bị xua đi, loại chuyện quan trọng như truyền pháp này không thể để người ngoài rình coi được.
Đương nhiên đây là những người khác cảm thấy như vậy, còn Đường Tăng thì lại không sao cả.
- Đúng rồi, cái này đưa cho anh.
Sau khi đến sân vận động, Bạch Lộc liền giao một cái hộp cho Đường Tăng:
- Đưa giấy chứng nhận cục Quốc An cho tôi, cái đó vô dụng rồi, từ giờ anh chính là Phó Cục trưởng của cục Tiến Hóa, sau khi học viện được tạo thành sẽ là Phó Viện trưởng, đồng thời đạt được quân hàm Thượng tá, sẽ có quyền chỉ huy trực tiếp chúng tôi khi có xung đột với quốc gia khác.
Hai mắt Đường Tăng sáng lên, mở hộp ra xem, quả nhiên bên trong có hai giấy chứng nhận, một là Phó Cục trưởng cục Tiến Hóa, cái khác chính là chứng nhận sĩ quan quân hàm Thượng tá.
Quân hàm này không tính là thấp, không cách Thiếu tướng xa lắm.
Bên trên sở dĩ quyết định như vậy, theo suy đoán của Đường Tăng thì hẳn là có liên quan đến công pháp mà bản thân đã cống hiến, suy tính cẩn thận thì đây chính là công lao lớn, đại công ban cho cả nước đấy.
Không ngờ hệ thống vừa tuyên bố nhiệm vụ thì bản thân đã hoàn thành hơn một nửa rồi.
Mặc dù quân hàm Thượng tá còn xa mới tới được chứng nhận quyền phát ngôn toàn cầu, nhưng tiếp tục cố gắng nhất định sẽ có.
Cho dù những kẻ cầm quyền kia không chịu nhường địa vị, nhưng đến lúc đó chỉ cần bản thân vẫn duy trì thực lực mạnh nhất, hơn nữa dưới điều kiện tiên quyết là không tổn hại tới lợi ích quốc gia thì không sợ những kẻ kia không cúi đầu.
Đường Tăng cảm thấy bản thân đã lấy đức thu phục người, bạo lực không nên dùng tới, phải trả giá trước, đến khi có tiếng tăm và đầy đủ quyền lực rồi thì tin chắc rất nhiều người sẽ nghe theo mình.
Về phần nước ngoài thì sao? Không nghe lời thì đánh cho bọn họ nghe lời chứ sao!