- Chuyện gì xảy ra...
Bỗng nhiên Nhị Lang Thần kêu sợ hãi, từ trên bầu trời rơi xuống, rơi vào trong biển.
Bất quá sau một khắc, oanh một tiếng, Nhị Lang Thần lần nữa từ trong biển nhảy ra, rơi xuống trên thuyền.
Phía sau chạy đến một vạn Thiên Binh Thiên Tướng, nhao nhao nhảy lên thuyền máy móc.
Sau đó có mười Thiên Binh tiến vào khoang điều khiển, điều khiển thuyền máy móc chạy đi.
- Đi theo thuyền của Đường Tam Tạng.
Nhị Lang Thần hạ lệnh.
...
Sư đồ Đường Tăng ngồi thuyền máy tiến lên ở trên đại dương bao la, lúc đầu gió êm sóng lặng, nhưng thời gian dần trôi qua, gió bắt đầu lớn, thổi lên sóng biển, vô số làn sóng đập lên thuyền máy.
Cũng may thuyền máy đủ lớn, mặc dù bị đập đến lay động, nhưng không có nguy hiểm lật thuyền.
- Sư phụ, bên kia có đồ vật.
Bỗng nhiên Lục Nhĩ Mi Hầu kêu lên.
Đường Tăng xoay người nhìn lại, chỉ thấy phía trước cách ngàn mét, một vật đen nhanh chóng tới gần bên này.
Nhìn kỹ, kia lại là một cái đầu, giống như đầu rắn, lại có vẻ rất tròn trịa.
- Nhìn vi sư!
Đường Tăng lật tay một cái, một cây súng ngắm xuất hiện ở trong tay, nhắm chuẩn cái đầu kia bắn một phát.
- Bành!
Nơi đó lập tức tóe lên một đoàn huyết vụ.
Đang lúc Đường Tăng nghĩ đồ vật kia sẽ chết, lại phát hiện nơi đó bọt nước lăn lộn, lít nha lít nhít xúc tu xuất hiện
- Mẹ nó, bạch tuộc?
Đường Tăng sững sờ.
Chỉ thấy một quái vật khổng lồ lao ra mặt biển, xúc tu lít nha lít nhít đập nước biển chung quanh, cái đầu trước đó nhìn thấy cũng chỉ là một xúc tu của bạch tuộc mà thôi.
Xúc tu kia rất quái dị, lại có hai con mắt, thậm chí còn có thể thè lưỡi.
Cái này căn bản là bạch tuộc cùng rắn kết hợp a.
- Ngao...
Bạch tuộc tru lên, không còn ẩn tàng, nhanh chóng bơi tới.
Đường Tăng lần nữa nhắm chuẩn cái đầu chân chính của bạch tuộc, liên tục bắn mấy phát.
Viên đạn dài mười centimet, trực tiếp bắn đầu bạch tuộc nhão nhoẹt, lúc này bạch tuộc to lớn mới chìm vào đáy biển.
- Chết rồi?
- Sư phụ, đây là pháp bảo gì? Uy lực không tệ a.
Ngưu Ma Vương ngạc nhiên, nhìn súng ngắm trong tay Đường Tăng nói.
- Cái này gọi là súng ngắm, các con không hiểu!
Vẻ mặt Đường Tăng thần bí nói.
- Súng ngắm? Chưa nghe nói qua.
Ngưu Ma Vương mờ mịt.
- Sư phụ, đồ vật kia lại xuất hiện.
Bỗng nhiên Lục Nhĩ Mi Hầu kêu lên sợ hãi:
- Sư phụ mau nhìn, bên kia cũng có, thật nhiều...
Quả nhiên, có lẽ là Đường Tăng đánh chết một con bạch tuộc, bạch tuộc ở phiến khu vực này bị quấy nhiễu, nhao nhao lao ra mặt biển, mỗi một con đều cao chừng năm sáu mét, số lượng chừng hơn ngàn, chiếm cứ phạm vi mấy vạn mét.
- Làm sao nhiều như vậy?
Đường Tăng giật mình.
- Lão Tôn đi mở đường!
Tôn Ngộ Không quát, muốn nhảy vào trong biển.
- Ngộ Không con không cần ra tay, để vi sư đến!
Đường Tăng kéo Tôn Ngộ Không lại, lần nữa lấy ra đạn đạo dài hai mươi mấy mét.
- Oanh! ! !
Đạn đạo kéo theo đuôi lửa thật dài bay về phía mặt biển, tiến vào đáy biển rất sâu Đường Tăng mới dẫn nổ.
Nổ lớn kinh khủng nổ bay tất cả bạch tuộc ở trong phạm vi vài trăm mét phụ cận, xúc tu đứt gãy, văng khắp nơi, lúc này Đường Tăng nhận được thanh âm hệ thống nhắc nhở, thu hoạch được rất nhiều điểm kinh nghiệm.
Sóng biển kinh khủng cơ hồ muốn lật úp tàu biển.
Uy lực của đạo đạn hoàn toàn chính xác rất lớn, nhưng khoảng cách quá gần, nhiều mấy cái nữa chỉ sợ thuyền máy cũng có nguy cơ bị lật úp.
- A Quy, lách qua nơi này.
Đường Tăng nói:
- Đám người đằng sau kia không phải sắp tới sao? Lưu những vật này cho bọn hắn.