Thân thể mềm mại của Nhiếp Tiểu Thiến run rẩy, bất quá rất nhanh lại khôi phục, đồng thời nàng phát hiện mình giống như khác biệt, nhưng lại không biết đến tột cùng bất đồng ở nơi nào.
- Từ hiện tại bắt đầu, ngươi có thể hành tẩu ở dưới ánh mặt trời, cũng có thể yên tâm cùng Lưu Ngạn Xương ở chung một chỗ.
Đường Tăng nói.
- Đa tạ thượng tiên.
Nhiếp Tiểu Thiến cảm kích nói, sau đó ánh mắt phức tạp, gương mặt xinh đẹp ửng đỏ nhìn Lưu Ngạn Xương ở bên cạnh, nàng biết về sau nam nhân này chính là trượng phu của nàng, chỉ hi vọng hắn hảo hảo yêu thương mình.
- Đinh, hoàn thành nhiệm vụ tác hợp Lưu Ngạn Xương cùng Nhiếp Tiểu Thiến, ban thưởng: 1 điểm thuộc tính, 5 điểm kỹ năng.
Thanh âm của hệ thống vang lên.
Đường Tăng vui mừng quá đỗi, rốt cục hoàn thành nhiệm vụ.
- Ừm?
Bỗng nhiên Đường Tăng nhìn thoáng qua nơi xa, điểm ra một chỉ.
- A...
- Oanh...
Trên núi đột nhiên nổ tung, một gốc đại thụ màu xanh nổ tung, tiếng kêu thảm thiết lóe lên liền qua.
Nhiếp Tiểu Thiến cùng Bạch Vô Song đều sững sờ, sau đó cuồng hỉ, các nàng đều biết, gốc đại thụ kia là yêu quái trước đây khống chế các nàng.
Hiện tại yêu quái bị giết, các nàng thật tự do, không nghĩ tới một ngày này tới nhanh như vậy.
- Bạch Vô Song.
Đường Tăng nhìn về phía Bạch Vô Song.
- Vô Song tại.
Bạch Vô Song cung kính trả lời.
- Bản tọa cũng cho ngươi một cơ hội, nếu về sau ngươi không tiếp tục làm chuyện xấu, ngày khác cho ngươi một Yêu Tiên vị. Nếu ngươi lại làm chuyện xấu, nhất định để ngươi hồn phi phách tán.
Đường Tăng nói, đồng dạng điểm ra một chỉ, đánh một đạo ý chí vào trong cơ thể Bạch Vô Song, đồng thời còn có một ít phương pháp tu luyện thích hợp Bạch Vô Song.
- Vô Song tuân mệnh!
Bạch Vô Song cung kính tuân theo, không dám chống lại.
- Lưu Ngạn Xương, bản tọa nói cho ngươi đại cơ duyên, ngay ở trên người Nhiếp Tiểu Thiến, hảo hảo đối đãi nàng, ngươi sẽ cảm thấy hôm nay là ngày may mắn!
Đường Tăng cũng cho Lưu Ngạn Xương một bộ công pháp tu tiên, bất quá loại công pháp tu tiên này nhiều nhất có thể tu luyện tới cấp hai mươi, về phần phía sau, phải nhìn tạo hóa của hắn.
Làm xong những chuyện này, Đường Tăng không tiếp tục lưu lại, trực tiếp thuấn di rời đi.
Uy áp kinh khủng biến mất, nhưng ánh nắng vẫn còn, nơi này một mảnh tường hòa, khí tức âm trầm trước đó đều tiêu tán vô tung.
Yến Xích Hà có chút buồn bực, nơi này cơ hồ tất cả mọi người đều có tạo hóa, duy chỉ có mình cái gì cũng không đạt được.
Thượng Tiên đã cảm hóa Bạch Vô Song, Yến Xích Hà đương nhiên sẽ không tiếp tục đuổi giết nàng, thấy Lưu Ngạn Xương đang vui vẻ cùng Nhiếp Tiểu Thiến thề non hẹn biển, sắc mặt hắn hơi cổ quái, sau đó quay người rời đi.
Đã lựa chọn con đường này, hắn phải một đường đi tới, hàng yêu trừ ma, trừ gian diệt ác.
Còn có một người không có đạt được chỗ tốt gì... lúc này Ninh Thái Thần đầu óc mơ hồ đứng lên, nhìn thoáng qua Lưu Ngạn Xương cùng Nhiếp Tiểu Thiến, tâm bình khí hòa cười cười, đang muốn quay người rời đi.
- Ninh Thái Thần...
Bỗng nhiên Bạch Vô Song kêu lên, gương mặt xinh đẹp ửng đỏ đi tới, thấp giọng hỏi:
- Mới vừa rồi ngươi nói những lời kia, là thật sao?
- Vừa rồi ta có nói gì sao?
Ninh Thái Thần ngạc nhiên thầm nghĩ.
...
Đường Tăng trở lại trên đường thỉnh kinh, mang theo mấy cái đồ đệ tiếp tục thỉnh kinh đi.
Cùng lúc đó, Thiên Đình phát sinh một quái sự.
Sở dĩ gọi là quái sự, là bởi vì sự tình nguyên bản không nên phát sinh, nhưng lại phát sinh, rất kỳ quái, liền được xưng là quái sự.
Chuyện này chính là, Hằng Nga nguyên bản nhu thuận nghe lời, thái độ khác thường, cũng dám chống lại ý chỉ của Ngọc Đế.
Ngọc Đế vừa xây xong Thần Miếu cho Quan Âm nương nương, trở lại Thiên Đình, muốn Hằng Nga múa một bản giải khuây, nhưng Hằng Nga lại cho thỏ ngọc truyền một câu.