Siêu Cấp Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 1111: Chương 1111: Hằng tinh ảm đạm, năng lượn trôi đi (2)




- Không đúng...

Cuối cùng cũng có người phát hiện:

- Hành tinh này đang tối đi.

Những người còn lại nghe thế, vội vàng dùng tiên thức bao trùm toàn bộ hằng tinh. Lúc đầu, hằng tinh vẫn bình thường. Nhưng theo thời gian trôi qua, bọn họ phát hiện hằng tinh đang tối đi chầm chậm, nếu không chăm chú thì nhìn không ra. Hình như hằng tinh này đang dần dần dập tắt, ánh sáng mờ dần.

Tốc độ tối đi vô cùng chậm. Người bình thường không thể nhận ra. Nhưng ở đây, ai cũng là cường giả Thánh Cảnh, nên năng lực quan sát tất nhiên không phải người khác có thể só sánh.

- Tại sao lại như vậy.

- Dựa theo tốc độ này, sợ là không đến trăm năm, hằng tinh này sẽ dập tắt.

- Điện chủ muốn chúng ta nhìn cái này sao?

Tất cả mọi người nghi hoặc

Dương Tiễn cũng nghi ngờ không thôi, ánh mắt lấp lóe.

Đường Tăng không nói gì, giơ lên năm ngón tay chuyển hình ảnh sang một hằng tinh khác.

Tất cả mọi người phát hiện, hằng tinh này cũng ảm đạm chầm chậm.

Đường Tăng lại đổi mấy hằng tinh, nhưng kết quả vẫn như thế.

Sau đó Đường Tăng lại chuyển sang mục tiêu khác. Đường Tăng tìm một hằng tinh trong một tinh hệ khác, phát hiện hằng tinh kia cũng đang ảm đạm chầm chậm.

- Tại sao có thể như vậy.

Tất cả mọi người kinh hãi.

Đường Tăng buông lỏng tay ra, tinh hệ chậm rãi biến mất, không gian vặn vẹo như sóng nước dập dờn cũng khôi phục lại như lúc ban đầu.

- Đại khái chính là như vậy, năng lượng của hằng tinh đang giảm xuống.

Đường Tăng nhìn thoáng qua Thẩm Liên:

- Phu nhân! Chuyện tiếp theo ta giao cho nàng. Chúng ta không còn nhiều thời gian.

Đường Tăng nói xong, bèn thuấn di rời khỏi nơi này.

Thẩm Liên lấy lại tinh thần, ánh mắt phức tạp nhìn thoáng qua bảo tọa Đường Tăng đã ngồi. Sau đó, nàng nhìn xuống phía dưới:

- Dương Tiễn, khanh cảm thấy thế nào.

Còn có thể thế nào

Dương Tiễn đã hiểu, sợ là không giữ được tinh vực Thần Nhãn. Trước đây, hắn đã biết chuyện vũ trụ sắp hủy diệt, không nghĩ rằng chuyện này lại đến nhanh như vậy.

...

Đường Tăng thuấn di rời khỏi đại điện, xuất hiện trên một đỉnh núi cách đó hơn trăm dặm.

Phía dưới là cung điện liên miên, phồn hoa như gấm, tiên khí lượn lờ.

Trên đỉnh núi, một cô gái trong sáng mỹ lễ đang sầu lo nhìn về phía phương xa. Nàng đứng đấy không nhích, có thể thấy được rất nhiều hạt sương vương trên tóc nàng. Nàng đã đứng ở chỗ này rất lâu

Đường Tăng đi đến bên người cô gái, than nhẹ một tiếng:

- Thiền nhi! Ta xin lỗi.

Dương Thiền quay đầu lại, nhìn người đàn ông bên người, hé miệng khẽ cười, rồi lắc đầu:

- Chàng không cần phải nói xin lối, ta biết mình phải làm gì.

- Ài!

Đường Tăng than khẽ, kéo lại Dương Thiền. Hắn biết Dương Thiền đang khúc mắc chuyện hắn lấy Vương Mẫu.

Không có người phụ nữ nào muốn người đàn ông của mình còn có những người phụ nữ khác.

Mà bây giờ Thẩm Liên đã là vợ cả, nàng lại bị đẩy xuống làm vợ bé.

- Nàng không cần để ý chuyện đó, nàng mãi là vợ cả trong lòng ta.

Đường Tăng thâm tình nói.

- Ừm!

Dương Thiền cảm động gật đầu, vùi đầu trong ngực Đường Tăng.

Đường Tăng nhìn lên trời, ánh mắt xuyên qua tầng mây, nhìn về phía vũ trụ, nhìn về phía tinh không, nhìn về phía tinh hà xa xôi.

Ánh mắt Đường Tăng không đếm xỉa đến không gian ngăn cẳn, có thể nhìn thấy hình ảnh cách mấy nghìn năm ánh sáng, hình ảnh đều rõ từng đường nét.

Trong lòng Đường Tăng có rất nhiều nghi hoặc. Năm đó, hắn lưu lại ý chí bảo vệ Hằng Nga. Theo lý thuyết thì nàng ấy sẽ không gặp nguy hiểm gì mới đúng. Nhưng nàng ấy vẫn biến mất, không biết có gặp nguy hiểm gì hay không.

Nữ Nhi Quốc cũng biến mất hoàn toàn, đến bây giờ vẫn không thấy một người nào của quốc gia đó.

Thanh Dật cũng biến mất, Hồng Hài Nhi thì không thấy bóng dáng, còn Như Lai và Trư Cửu Muội thì cũng không biết tung tích. Trư Trư Hiệp thì chưa từng nghe nói xuất hiện trong tinh không.

Tất cả đều trở nên vô cùng bí ẩn.

Trên thực tế, không chỉ những người này biến mất, còn có Thái Thượng Lão Quân, Thiết Phiến công chúa, Na Tra và rất nhiều thần tiên nổi danh của Thiên Đình đã biến mất.

Mắc dù rất nhiều người đã vẫn lạc trong trận đại chiến hỗn độn, nhưng không có khả năng là tất cả đều ngã xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.