- Thượng Thương?
Đường Tăng cảm giác lỗ chân lông nở ra, toàn thân nổi da gà.
- Thật sự tồn tại Thượng Thương sao?
Đường Tăng kinh hãi, Thượng Thương tại nơi này có phải là Thượng Thương trong truyền thuyết của địa cầu hay không?
Hắn nhanh chóng lắc đầu, trên địa cầu đều là phàm nhân, đối với những người phàm tục kia mà nói, thần tiên chính là ‘ Thượng Thương ’ của bọn họ.
Hoặc là nói, đối với phàm nhân mà nói, Thượng Thương chỉ là cách gọi, chỉ là một loại ký thác tinh thần.
- Cần ký thác bản thân vào Tiên giới tùy thân hay sao?
Đường Tăng im lặng, hắn có cảm giác không đáng tin cậy, vì sao nhất định phải ký thác chính mình vào thế giới mới có thể có được tu vi?
- Hệ thống, tuy ý chí của ta bị phong ấn nhưng nó vẫn tồn tại như cũ, có thể không cần ký thác vào thế giới hay không?
Đường Tăng hỏi.
- Vâng, ý chí thuộc về lực lượng bản thân, ngoài ra tâm lực cũng là lực lượng thuộc về bản thân, những thứ này không cần ký thác vào thế giới.
Hệ thống đáp.
Đường Tăng gật đầu, trong nội tâm đã rõ ràng, vì sao chính mình nhất định phải ký thác bản thân vào một thế giới chứ?
Lần này bị người khác cướp đoạt tu vi, hắn không muốn thừa nhận lần thứ hai, tuy hệ thống không hại mình nhưng ai dám cam đoan chứ?
Trên thực tế Đường Tăng không biết hệ thống tới từ đâu, càng không biết hệ thống có thật hoàn toàn thuộc về hắn hay không?
- Ân? Hệ thống, lực lượng thân thể của ta vẫn còn, lực lượng thân thể cũng không cần ký thác vào thế giới đúng không?
Đường Tăng hỏi lại.
- Có thể nói như vậy, thân thể là của mình, mà tu vi lại thuộc về lực lượng bên ngoài.
Hệ thống giải thích.
Đường Tăng giật mình gật đầu, trong nội tâm càng rõ ràng, hắn đã hiểu rõ con đường tương lai của mình.
Trong đầu hắn nhớ lại thượng cổ thần ma, bản thân những thần ma kia cũng không có tu vi, nhưng thân thể của bọn họ lại mạnh không thể tưởng tượng nổi.
Từ trình độ nào đó mà nói, cường độ thân thể không thể tính là ‘tu vi thân thể’ , chỉ có điều nó nó có gông cùm xiềng xích nhất định, cũng phân chia đẳng cấp, cho nên mới bị hậu nhân gọi là ‘tu vi thân thể’.
Ken két…
Bỗng nhiên ngoài cửa ra vào có âm thanh vỡ nát..
Đường Tăng ngẩng đầu nhìn lên, hắn nhìn thấy Dương Thiền đã đi vào trong phòng, nàng ngơ ngác nhìn hắn, chén canh trong tay vỡ nát.
- Ngươi tỉnh rồi?
Dương Thiền vui mừng chạy tới:
- Còn chỗ nào không thoải mái hay không?
Đường Tăng vui mừng cười cười, hắn vuốt mái tóc của Dương Thiền:
- Không có việc gì, vất vả cho ngươi.
Hốc mắt Dương Thiền đỏ lên, trong khoảng thời gian này lo lắng muốn chết, vạn nhất Đường Tăng gặp chuyện không may, nàng thật sự không biết nên làm sao cho phải.
- Tình huống bên ngoài hiện tại thế nào? Nơi này là nơi nào?
Đường Tăng hỏi.
- Nơi này là thị trấn gần Hoa Sơn.
Dương Thiền nói ra:
- Thiên đình bị Nữ Oa nương nương can thiệp, hiện tại Ngô Cương Đại Đế thành Ngọc đế, hắn đang chấn chỉnh Nhân Gian giới, đuổi giết yêu ma quỷ quái càn rỡ.
- Ngô Cương lên làm Ngọc đế?
Đường Tăng sững sờ.
Ngô Cương, trong suy nghĩ của Đường Tăng đó là kẻ không biết nặng nhẹ, trong ấn tượng của Đường Tăng, tên kia chỉ biết chặt cây.
Hoàn toàn không nghĩ tới, tên kia có thể lên làm Ngọc đế, thế giới này quá loạn.
Đường Tăng chậm rãi đứng dậy, Dương Thiền vội vàng đở lấy hắn.
- Nằm lâu như vậy, thân thể sắp rẻ sét, ta nên đi lại.
Đường Tăng nói ra.