- Rầm rầm rầm...
Nơi này bộc phát đại chiến, tiên quang lấp lóe, tầng mây nổ tung.
Lục Nhĩ Mi Hầu cùng mấy cường giả Tiên Đế cảnh của Côn Luân tiên môn va chạm, đánh túi bụi.
Lục Nhĩ Mi Hầu có thể cùng Tôn Ngộ Không đại chiến không rơi vào thế hạ phong, hoàn toàn chính xác rất cường đại, một người đối mặt mấy Tiên Đế cũng đánh cho mấy Tiên Đế kia liên tiếp lui về phía sau.
- Đang!
Lục Nhĩ Mi Hầu một gậy đánh bay một Tiên Đế, sau đó truy xuống dưới, mặt mũi cực kỳ hưng phấn.
- Ăn Lục Nhĩ ta một gậy!
Lục Nhĩ Mi Hầu hét lớn!
...
- Nghiệt chướng, chạy đi đâu?
Đường Tăng hét lớn, từ trên trời giáng xuống, truy sát Hoắc Tuấn Đạo Tổ.
Trên tầng mây, một đám thiên binh thiên tướng hai mặt nhìn nhau, không biết nên làm cái gì mới tốt, Lý Thiên Vương nguyên bản lĩnh quân đã chạy, bọn hắn như rắn mất đầu, bởi vì chuyện này quá lớn, bọn hắn không dám tự tiện chủ trương.
Mà dưới mặt đất, trong hố sâu, Hoắc Tuấn bị đánh rơi xuống càng tức giận đến muốn nổi điên, hắn đường đường Đạo Tổ của Côn Luân tiên môn, thân phận sao mà tôn quý, nhưng lại bị người đánh nổ tổ trứng, còn bị xưng là nghiệt chướng !
- Ghê tởm! ! !
Hoắc Tuấn giận điên lên, pháp lực ngập trời, đại địa chung quanh như băng tuyết tan, cây cối tàn lụi, giống như tận thế xuất hiện.
Hoắc Tuấn nhanh chóng chữa trị tổ trứng, sau đó đằng không bay lên, muốn trấn áp hỗn đản khiêu khích uy nghiêm của hắn, sau đó tra tấn mười vạn năm.
Thân là Đạo Tổ trẻ tuổi của Côn Luân tiên môn, mặc dù không phải Thần Ma Luyện Thể thân, lại có được năng lực chữa trị nhục thân nhanh chóng, trên người cũng có rất nhiều bảo vật, Hoắc Tuấn vừa bay lên tổ trứng đã được chữa trị hoàn tất.
- Yêu tăng, bản tọa muốn để ngươi muốn sống không được muốn chết không xong!
Hoắc Tuấn gầm thét, pháp lực mênh mông quét ra, một làn sóng nối tiếp một làn sóng.
Đồng thời hắn chập ngón tay làm kiếm chỉ về phía Đường Tăng, trên lưng hắn có một thanh kiếm trong nháy mắt bắn ra ngoài, tốc độ vô cùng khủng khiếp bắn về phía Đường Tăng.
- Toái Đản Chưởng!
Đường Tăng vội vàng oanh ra một chưởng.
- Bành!
- Ngao... Trứng của ta...
Hoắc Tuấn lại bi kịch, vật giữa hai chân nổ tung, quần bị tạc nát, máu tươi vẩy ra, đau nhức kịch liệt để hắn mất đi khống chế pháp lực, cả người rơi xuống, Phi Kiếm bắn về phía Đường Tăng cũng mất đi động lực.
- Đang!
Đường Tăng vung một trượng, đập Phi Kiếm bay ra ngoài.
- Nghiệt chướng, chạy đi đâu?
Đường Tăng hét lớn, đuổi theo Hoắc Tuấn, vung lấy Cửu Hoàn Tích Trượng nện xuống.
- Oanh! ! !
Trong thanh âm điếc tai nhức óc, đại địa sụp đổ, đại lục đứt gãy.
Đường Tăng nện lên đầu Hoắc Tuấn một trượng, đồng thời lại giẫm lên mông Hoắc Tuấn một cước.
- A a a! ! !
Hoắc Tuấn rú thảm, thanh âm kinh thiên động địa, tê tâm liệt phế, giống như bị người cưỡng gian.
Tất cả mọi người đang chiến đấu theo bản năng nhìn xuống.
Chỉ thấy Đường Tăng lần nữa vung Cửu Hoàn Tích Trượng lên nện xuống, trực tiếp nện Hoắc Tuấn lún xuống đất, đại địa như bã đậu bị xông phá.
- Đạo Tổ...
Tất cả mọi người của Côn Luân tiên môn sắc mặt đại biến, một số người càng không để ý đám người Trư Bát Giới, vội vàng bay xuống.
- Yêu tăng dừng tay!
Những người kia hét lớn.
Đường Tăng trở tay là một chưởng, Như Lai Thần Chưởng đảo ngược, từ dưới đi lên, một chưởng ảnh vạn trượng trống rỗng xuất hiện, nghiền ép mà lên.
- Rầm rầm rầm! ! !
Những nơi đi qua, không gian vặn vẹo, khí lưu bỏ trốn, tầng mây nổ tung.
Phàm là người bị bao phủ ở trong Như Lai Thần Chưởng, trong nháy mắt liền bạo thành huyết vụ.
Mặc dù có cường giả Tiên Đế cảnh, cũng trong nháy mắt bị đánh bay, máu phun phè phè.
Cường giả Côn Luân tiên môn, nhục thân phổ biến không tính mạnh, bọn hắn cường đại nhất là Phi Kiếm, dám lấy nhục thân ngạnh kháng, kia là muốn chết.