“ Chẳng lẽ Nữ Oa được chọn làm Thiên Đạo, vì nàng thích hợp làm kẻ đứng sau màn”
Đường Tăng phỏng đoán không có ác ý. Bởi vì hắn luôn cảm thấy, Thiên Đạo chính là một kẻ đứng sau màn.
Nếu hệ thống chọn Nữ Oa làm Thiên Đạo, thì Đường Tăng không có lời nào để nói.
Nhưng nếu đây là lựa chọn của bản thân Nữ Oa, thì Đường Tăng sẽ rung động, vì đây là chí công vô tư, hi sinh bản thân tu bổ Thiên Đạo, hi sinh này quá lớn. Đến lúc đó, Nữ Oa rất có thể sẽ hóa thành quy tắc vũ trụ, mất đi tất cả tình cảm, chỉ còn bản năng duy nhất là duy trì vũ trụ vận chuyển.
- Bây giờ không cảm ứng được thiên địa quy tắc, chẳng lẽ bởi vì Thiên Đạo biến mất hoặc Thiên Đạo đã bị đánh hỏng ở trận chiến kia.
Đường Tăng nhìn Nữ Oa trong chùm sáng, trong lòng lại dâng lên nghi hoặc, làm thế nảo để tỉnh lại Thiên Đạo.
Tỉnh lại Nữ Oa, hay...
Lúc này, xe taxi đã dừng trước cổng nhà ga.
- Chàng trai, đến nơi rồi.
Tài xế nói.
- Ừ!
Đường Tăng lấy lại tinh thần, trả tiền rồi kéo cửa xuống xe, sau đó đi vào trong nhà ga.
Mặc dù bây giờ đã gần mười giờ đêm, nhưng nhà ga vẫn người đến người đi.
Đường Tăng đi về phía quầy bán vé, không thấy người bán vé, bây giờ đã tan làm, hắn đành phải đi về phía máy bán vé.
- Phải có thẻ căn cước mới có thể mua vé
Đường Tăng sững sờ, mười ba năm trước không có thẻ căn cước cũng mua được.
Bỗng nhiên trong lòng hắn hơi động, lấy ra thẻ căn cước của người lính đánh thuê kia, đặt vào chỗ cảm biến.
- Tút tút, cảnh báo cảnh báo, thẻ căn cước không phù hợp, cảnh báo cảnh bào...
Máy bán vé bỗng nhiên vang lên còi báo động inh ỏi
Ngay sau đó mấy nhân viên an ninh lao đến.
- Khốn nạn...
Đường Tăng la lên xúi quẩy, vộ vàng cầm lấy tấm thẻ căn cước kia, đi về một hướng khác.
- A di bà mẹ đà phật! Bây giờ bán vé đã nghiêm ngặt như vậy, chẳng lẽ không thể để người ta mua vé giúp.
Đường Tăng nguyền rủa mãi.
Trên thực tế, trước đây cũng không nghiêm ngặt như vậy. Chỉ là thời gian gần đây, hàng loạt người nhập cư trái phép dùng thẻ căn cước giả tiến vào kinh thành cướp cổ thi, gây nên phiền toái rất lớn, cho nên mới dùng biện pháp này.
Nguyên nhân cuối cùng lại là Đường Tăng, xem ra tự gây nghiệt không thể sống, chẳng qua mình không biết mà thôi.
“ Đáng tiếc bây giờ, mình không bay được, cũng không thể thuấn di, nếu không dù có người cầu mình ngồi xe mình cũng nhác ngồi”
“Xúi quẩy”
Ra nhà ga, con mắt Đường Tăng xoay một cái, ngoặt sang một hướng khác. Sau khi hắn đi đến chỗ không người bỗng nhiên nhảy một cái, thân thể bay lên ba mươi mét, trực tiếp đến đỉnh của nhà cao tầng.
Sau khi đi theo mái nhà một đoạn, rồi xuống dưới ở một chỗ khác, vòng qua chỗ xét vé, nhẹ nhàng tuột xuống ở một chỗ không người.
Đường Tăng sửa sang lại quần áo, nghênh ngang đi về phía chỗ lên xe. Lúc này, hàng loạt hành khách đi qua chỗ xét phé về phía bên này.
Đường Tăng đi theo đám người đi về phía trước, đi đến cuối cùng thì trông thấy ba chiếc xe lửa mới, thân xe trắng như tuyết, rất khác xe của mười năm trước.
Đường Tăng sững sờ nhìn xung quanh một lát, sau đó đi về phía một bảo vệ hỏi:
- Anh cho em hỏi! Xe lửa nào đi Kinh Nam ạ.
- Xe trước mặt đó,
Bảo vệ đáp.
- Cảm ơn anh.
Đường Tăng thở dài một hơi
- Chờ một chút! Xe lửa đi Kinh Nam vừa xét vé một phút trước, từ chỗ xét vé đi đến đây nhanh nhất cũng phải mất tám phút, sao cậu đến được đây nhanh nhế.
Bảo vệ kia bỗng nhiên hỏi.
- Đĩa bay kìa!
Bỗng nhiên Đường Tăng chỉ lên trời hét lên.
Bảo vệ kia theo bản năng ngẩng đầu, không thấy gì, cúi đầu xuống thì không thấy Đường Tăng đâu.
- Không được! Có người trốn vé...
Bảo vệ vộ vàng la lên