- Lục Nhĩ, Thất Thập Nhị Biến của con học được từ chỗ nào?
Hắn hỏi.
- Đúng đúng đúng, Lục sư đệ, sao ngươi cũng biết Thất Thập Nhị Biến?
Đám người Trư Bát Giới cũng truy vấn.
Lần này Lục Nhĩ Mi Hầu không do dự:
- Lúc trước đồ nhi du lãm tứ phương, tìm kiếm danh sư, trong lúc vô tình tiến vào một sơn động, đạt được ở trong sơn động.
- Đạt được ở trong sơn động?
Đám người Đường Tăng ngạc nhiên, đồ vật trân quý như vậy, lại đạt được ở trong sơn động?
- Đúng vậy, cái sơn động kia hẳn là đã từng có người ở, bất quá bị vứt bỏ rất nhiều năm, đồ nhi trong lúc vô tình rơi vào, học được Thất Thập Nhị Biến, mới thoát ra được.
Lục Nhĩ Mi Hầu gật đầu.
- Có gì đó quái lạ.
Đường Tăng hoài nghi:
- Đưa thần thiết cho vi sư nhìn xem.
- Vâng.
Lục Nhĩ Mi Hầu đưa thần thiết qua.
Thần thiết tới tay, cực kỳ nặng nề, chẳng qua hiện nay Đường Tăng vẫn cầm được, hắn đã bắt đầu tu luyện Bất Diệt Chân Thân Quyết cùng Bất Tử Trường Sinh Kinh, phòng ngự cùng lực lượng nhục thân đều đã cực kỳ cường đại.
Hắn dùng ý chí cảm ứng thần thiết trong tay, rất nhanh liền phát hiện manh mối.
Trong thần thiết này, ẩn chứa một tia khí tức Tam Muội Chân Hỏa.
- Tam Muội Chân Hỏa?
Đường Tăng nỉ non.
- Tam Muội Chân Hỏa?
- Tam Muội Chân Hỏa? Chẳng lẽ lại có quan hệ tới Thái Thượng Lão Quân?
Ánh mắt đám người Ngưu Ma Vương cổ quái, sau đó quỷ dị nhìn chằm chằm Lục Nhĩ Mi Hầu, đừng nói con khỉ này cũng là nhi tử của Thái Thượng Lão Quân nha?
- Không, không quan hệ tới Thái Thượng Lão Quân.
Đường Tăng lại nói:
- Có lẽ vi sư đã đoán được là ai.
- Sư phụ, là ai?
Tôn Ngộ Không vội vàng hỏi.
Lục Nhĩ Mi Hầu cũng tò mò.
- Tồn tại phía sau Thái Thượng Lão Quân.
Đường Tăng nói.
- Ồ?
- Phía sau Thái Thượng Lão Quân? Sư phụ, phía sau Thái Thượng Lão Quân là ai?
- Ta biết, là Thánh Nhân kia?
Ngưu Ma Vương nghĩ tới, hắn là một trong những người biết chuyện, biết phía sau Thái Thượng Lão Quân có một Thánh Nhân, trước đó ở Kim Đâu sơn, Thánh Nhân kia còn hình chiếu xuống.
Đám người Tôn Ngộ Không bừng tỉnh đại ngộ, nếu như là vị kia, vậy không quá kì quái.
Chỉ là mấy người vẫn không hiểu, vị Thánh Nhân kia, làm sao lại vô duyên vô cớ đưa thần thiết cho Lục Nhĩ Mi Hầu?
- Được rồi, tiếp tục lên đường đi.
Đường Tăng không có nhiều lời, hắn đại khái đoán được một chút, hắn hoài nghi Lục Nhĩ Mi Hầu đạt được Thất Thập Nhị Biến, cũng là Thánh Nhân lưu lại, thậm chí có thể là cố ý lưu cho Lục Nhĩ Mi Hầu.
Mục đích của Thánh Nhân kia làm như vậy đến cùng là gì?
- Hẳn là hắn muốn can thiệp con đường thỉnh kinh?
Đường Tăng không khỏi nghĩ.
Thánh Nhân kia đã bồi dưỡng Lục Nhĩ Mi Hầu giống Tôn Ngộ Không như đúc, hơn phân nửa là muốn can thiệp hành trình thỉnh kinh.
Nếu thật như vậy, bí ẩn lại càng nhiều, tồn tại kia tất nhiên đã sớm biết hành trình thỉnh kinh sẽ xuất hiện kiếp nạn này, sớm an bài nhiều chuyện như vậy.
Nhưng hắn không kiêng nể gì cả, vì sao đám người Như Lai Phật Tổ không ngăn cản? Coi như không ngăn cản được Thánh Nhân kia, cũng có thể ngăn cản Lục Nhĩ Mi Hầu a.
Hoặc là nói, Như Lai Phật Tổ quá tự tin với Tôn Ngộ Không?
Hoặc là nói, là những tồn tại siêu cấp kia ngầm đồng ý?
Nếu Lục Nhĩ Mi Hầu thật thay thế Tôn Ngộ Không, thành công đi theo Đường Tăng lấy kinh, sẽ như thế nào? Như Lai Phật Tổ không có khả năng không biết, nhưng Như Lai Phật Tổ sẽ ngăn cản sao?
Đây hết thảy đều là bí ẩn.
Thời điểm sư đồ Đường Tăng vượt qua thảo nguyên, ngoài Tam giới, trong hỗn độn, Nữ Oa Nương Nương nhíu mày.
- Đường Tam Tạng này, thật sự là làm loạn.
Đường Tăng thu Lục Nhĩ Mi Hầu làm đệ tử, mang theo Lục Nhĩ Mi Hầu chung một chỗ thỉnh kinh, cái này làm rối loạn hành trình thỉnh kinh.
- Quái sự, vậy mà kinh thư vẫn được tạo ra.
Trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Nữ Oa Nương Nương hiện lên vẻ không hiểu, cái này nói rõ hành trình thỉnh kinh không có thất bại.
Trước đó nàng vốn định ngăn cản Đường Tăng mang Lục Nhĩ Mi Hầu đi thỉnh kinh, nhưng thời khắc cuối cùng lại kinh ngạc phát hiện, phần kinh thư kia vẫn đang được hình thành, hơn nữa tựa hồ phát sinh một loại biến hóa nào đó.