Tử Lan tiên tử nhìn về phía Đường Tăng, ánh mắt sáng lên:
- Ngươi chính là thánh tăng Kim Thiền Tử? Là ngươi cứu con khỉ phải không? Cám ơn ngươi. Vấn đề của ngươi, ta là ... hắn... thì là...
- Sư phụ, nàng là bạn của con Tử Lan tiên tử, lớn lên cùng con.
Tôn Ngộ Không cười hì hì nói.
- Đúng đúng, ta là hàng xóm với con khỉ.
Tử Lan tiên tử mỉm cười nói.
Đường Tăng mỉm cười gật đầu:
- Đã như vậy, sau này ngươi giống Ngộ Không, gọi ta là sư phụ đi
- Dạ, sư phụ.
Tử Lan tiên tử không chút kháng cự, còn cảm thấy đó là chuyện đương nhiên.
Tôn Ngộ Không cũng thật vui vẻ, hiển nhiên không hề coi Tử Lan tiên tử là người ngoài.
- Ngoan.
Đường Tăng hài lòng cười một tiếng:
- Tử Lan, tới cho sư phụ nhìn một chút.
- Dạ.
Mặc dù cảm thấy kỳ quái, nhưng Tử Lan tiên tử không hỏi nhiều, nghe lời đi tới.
- Tử Lan tiên tử chớ tới gần hắn, hòa thượng thối này sẽ bắt nạt ngươi.
Bỗng nhiên Thanh Dật mở miệng ngăn cản Tử Lan tiên tử.
Tử Lan tiên tử lập tức sửng sốt, vẻ mặt mờ mịt.
- A di đà phật, Thanh Dật nữ thí chủ, ngươi lại nói bậy rồi.
Đường Tăng mặt đầy từ bi nói.
- Ngươi mới nói bậy đó.
Thanh Dật trợn mắt.
- Hì hì, Thanh Dật muội muội, ngươi suy nghĩ nhiều quá, sư phụ sao lại khi dễ ta chứ?
Tử Lan tiên tử khẽ mỉm cười, sau đó đi tới bên cạnh Long Quy.
Đường Tăng hài lòng cười một tiếng, vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve đầu Tử Lan tiên tử.
Trong quá trình này, Tử Lan tiên tử vẫn luôn nhu thuận đứng ở dó, không có lộ ra vẻ bất an hay mắc cỡ nào.
Đường Tăng cảm thấy thú vị, nhánh Tử Lan tiên thảo này thật đủ thuần khiết nha, không biết thu nàng vào hậu cung sẽ thế nào?
- Hòa thượng thối, ngươi nhanh buông tay.
Thanh Dật đột nhiên đánh rớt tay của Đường Tăng, căm tức nhìn hắn.
- Thanh Dật muội muội, không có chuyện gì.
Tử Lan tiên tử vui vẻ cười nói.
- Tử Lan tiên tử, ngươi không biết tên hòa thượng thối này rất dê xồm.
- Hả?
Tử Lan tiên tử ngẩn ra, mặt đầy mơ hồ, cái hiểu cái không.
- A di đà phật, nữ thí chủ ngươi suy nghĩ nhiều quá, bần tăng chính là người xuất gia.
Đường Tăng hô một câu phật hiệu rồi nói.
- Tin ngươi mới lạ.
Thanh Dật cười nhạt, chỉ Cao Thúy Lan và Tằng Tiểu Muội hỏi:
- Ngươi là người xuất gia, vậy các nàng là gì của ngươi?
- Đúng rồi, Tử Lan, giới thiệu cho con một chút, đây là Thúy Lan, cùng tên với con đó, sau này con gọi nàng ấy là sư nương.
Đường Tăng giới thiệu Cao Thúy Lan, sau đó lại giới thiệu Tằng Tiểu Muội:
- Đây là Tằng Tiểu Muội, dễ thương giống như con vậy.
Tử Lan tiên tử lập tức vui vẻ cười lên, một đôi mắt xinh đẹp cong như ánh trăng.
- Tử Lan tiên tử.
Cao Thúy Lan vội vàng mỉm cười chào hỏi.
- Tử Lan tiên tử tỷ, chào tỷ.
Tằng Tiểu Muội cũng nói.
- Ừ ừ, chào mọi người.
Tử Lan tiên tử nhanh chóng quen thân cùng hai cô gái, hơn nữa còn chủ động leo lên lưng Long Quy, trò chuyện cùng với Thanh Dật.
Bốn cô gái luôn tự mình tìm được tiếng nói chung, hoàn toàn sẽ không lo việc nhạt nhẽo.
Đường Tăng cũng không lập tức đưa Cao Thúy Lan và Tằng Tiểu Muội vào Tiên Giới tùy thân, hắn tính qua nước Bảo Tượng rồi mới chuyển hai cô gái vào.
Bởi vì Tiên Giới tùy thân hiện giờ còn chưa có bất kỳ sinh linh nào, hai cô gái đi vào nhất định rất cô đơn, mặc dù hắn có thể đi vào bất cứ lúc nào.