Nếu Đường Tăng biết quyết định của Đường Hoàng thì chắc hẳn có thể vừa khóc vừa cười rồi.
Lấy kinh là việc ai cũng làm được sao? Đây chính là một chuyện công đức vô lượng đấy, hơn nữa đường xá xa xôi, gian nan hiểm trở, trên đường phần đông là Yêu quái, nếu không để ý một chút sẽ bị Yêu quái ăn ngay.
Nhưng tất cả những điều này Đường Tăng đều không biết, hắn hiện giờ đang cấp tốc từng bước Thuấn Di nhanh chóng hướng tới Hào Sơn.
Hiện giờ tu vi của Đường Tăng đã là cấp 38, cự ly Thuấn Di của hắn đã đạt tới năm, sáu trăm kilomet, mà một giây có thể Thuấn Di nhiều lần.
Thỉnh thoảng có chút lạc đường, nhưng gần mười phút sau, Đường Tăng đã trở lại Hào Sơn, nhưng nơi này không có bóng người, rất nhiều ngọn núi lớn biến mất, giống như Ngày Tận Thế đã quét tới.
Từ khi hắn bị quạt bay đến giờ đã qua được mười mấy tiếng rồi, trong khoảng thời gian này xảy ra những chuyện gì hắn đều không biết.
“Đúng rồi, Ngộ Không đâu? Đám Bát Giới đâu?”
Trong lòng Đường Tăng vừa động, đi theo mối liên hệ Tam Cô giữa Khẩn Cô và Kim Cô cảm ứng phương hướng của đám người Tôn Ngộ Không.
Hắn nhanh chóng kinh ngạc phát hiện không cách nào cảm ứng được vị trí Khẩn Cô của Tôn Ngộ Không.
“Ngộ Không đi đâu rồi?” Đường Tăng nhíu mày.
“Tìm được đám Bát Giới đã.”
Đường Tăng Thuấn Di rời khỏi nơi này, một giây sau đã xuất hiện cách đó năm trăm kilomet, cuối cùng tìm thấy đám Trư Bát Giới, Sa Tăng và Tiểu Bạch Long trên một ngọn núi.
- Sư phụ...
Trư Bát Giới là người đầu tiên phát hiện ra Đường Tăng, lập tức hét lớn.
- Sư phụ đã trở lại.
- Sư phụ tới tìm chúng ta rồi.
Sa Tăng và Tiểu Bạch Long vội vàng nghênh đón.
- Các ngươi ở đây làm gì? Đại sư huynh của các ngươi đâu?
Đường Tăng nghi ngờ hỏi.
- Sư phụ, người cũng không tìm được đại sư huynh sao?
Sa Tăng nghi ngờ nói.
- Sư phụ, xảy ra chuyện lớn rồi, Ngưu Ma Vương và Thiên Đình đánh nhau.
Trư Bát Giới càng quan tâm đến sự việc này hơn.
- Ngưu Ma Vương và Thiên Đình đánh nhau liên quan cái rắm gì đến vi sư? Bát Giới, đại sư huynh của ngươi đi đâu rồi?
Đường Tăng hỏi.
- Không biết, đúng rồi sư phụ, trước khi Hầu ca rời đi từng gặp mặt Quan Âm Bồ Tát, sau đó liền bay đi ngay lập tức, dáng vẻ dường như rất vội vàng.
Trư Bát Giới nói.
- Quan Âm Bồ Tát?
Ánh mắt Đường Tăng sáng lên
Các ngươi có ai biết nơi ở của Quan Âm Bồ Tát không?
- Ta biết...
- Sư phụ ta biết...
Trư Bát Giới và Sa Tăng đều giơ tay, Tiểu Bạch Long vốn cũng chuẩn bị giơ tay thấy thế chỉ trầm mặc.
- Vậy thì Bát Giới, ngươi dẫn vi sư đi tìm Quan Âm Bồ Tát. Ngộ Tĩnh, ngươi và A Quy... Tiểu Bạch Long tới Hoa Quả Sơn tìm người.
Đường Tăng nói.
- Vâng, sư phụ.
Sa Tăng gật đầu, sau đó dẫn theo Tiểu Bạch Long bay đi.
- Sư phụ, ta đột nhiên nhớ tới, hướng đại sư huynh bỏ đi xác thực là hướng Hoa Quả Sơn, chi bằng chúng ta đến thẳng Hoa Quả Sơn đi.
Trư Bát Giới suy nghĩ một chút, nói.
Đường Tăng lắc đầu:
- Sự việc không đơn giản như vậy, bớt nói nhảm đi, dẫn đường.
- Ồ.
Trư Bát Giới không dám nhiều lời, nhanh chóng bay vút lên không trung về phía Nam Hải.
Đường Tăng vội vã đuổi theo.
Không biết là hữu ý hay vô tình, tốc độ của Trư Bát Giới dần nhanh hơn, tốc độ phi hành dần vượt qua tốc độ của một Huyền Tiên bình thường.
Nhưng Đường Tăng vẫn bám sát theo như cũ, Đường Tăng đang tập trung suy nghĩ nên không phát hiện trong mắt Trư Bát Giới xuất hiện vẻ kinh ngạc.