Siêu Cấp Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 925: Chương 925: Lão nhân gia ngài ngủ tiếp đi (1)




- Tên là do cha mẹ đặt, tôi có thể làm gì được? Tôi cũng rất tuyệt vọng a.

Đường Tăng nói:

- Chàng trai trẻ, còn việc gì nữa không? Tôi muốn ngủ tiếp đây, già rồi, tinh thần không tốt.

- A, không,...không có việc gì nữa, lão nhân gia ngài ngủ tiếp đi.

Cảnh sát vội vàng đem vé xe trả lại cho Đường Tăng.

- Người trẻ bây giờ, thật đúng là không biết tôn trọng lão nhân gia.

Đường Tăng phàn nàn, tên cảnh sát kia vội vàng lúng túng rời đi.

Nữ sinh phía trước nhìn chằm chằm Đường Tăng với thần sắc cổ quái.

Người phụ nữ bên cạnh đột nhiên giành lấy vé xe trong tay Đường Tăng, tức giận trừng mắt nhìn Đường Tăng.

- Mượn dùng một chút, cũng sẽ không nhiều thêm một cân thịt.

Đường Tăng nhún vai nói.

Người phụ nữ tức giận trừng mắt liếc Đường Tăng, trong lòng lại cảm thấy kỳ quái, vé xe của mình rõ ràng đặt ở trong túi, sao giờ lại nằm trong túi của tên kia?

Cô theo bản năng cúi xuống nhìn xem, phát hiện khóa kéo của túi xách chẳng biết bị kéo ra từ khi nào, lập tức biến sắc, tức giận nói:

- Anh động vào đồ của tôi?

Đường Tăng bình tĩnh đem mấy chiếc bút trang điểm trả lại cho cô.

Người phụ nữ tức giận giật lấy bút trang điểm, kiểm tra kỹ một lượt, phát hiện không thiếu thứ gì, lúc này mới thở ra một hơi.

Lúc này xe đã khởi động, chậm rãi lái ra khỏi nhà ga, tốc độ càng ngày càng nhanh, nhưng ở bên trong toa xe lại rất êm, như ngồi trong nhà, dường như không cảm giác được là xe đang chạy với tốc độ cao.

Sắc mặt của nữ sinh phía trước càng cổ quái hơn, nhỏ giọng hỏi:

- Đại ca, anh lấy vé xe của người tôi khi nào vậy? Tại sao chúng tôi hoàn toàn không phát hiện ra?

Người phụ nữ bên cạnh cũng rất ngạc nhiên, khóa kéo túi xách của mình bị kéo ra, đồ bên trong cũng thiếu vài thứ, vậy mà mình lại không hề hay biết, thực sự là kỳ quái.

- Tôi biết ảo thuật.

Đường Tăng vẻ mặt thần bí.

Người phụ nữ bên cạnh, cũng chính là Viên Tây, nghi hoặc nhìn thoáng qua Đường Tăng, luôn cảm thấy tên này giống như thần trộm trong truyền thuyết.

Nữ sinh phía trước cười cười, gục đầu trên bàn nhỏ, nhỏ giọng hỏi:

- Đại ca, anh không mua vé xe đúng không?

- Đúng vậy, chứng minh thư của tôi bị mất rồi.

Đường Tăng nói:

- Lần này về Kinh Nam, chính là để làm bổ sung chứng minh thư.

- Thì ra là thế.

Nữ sinh đột nhiên hiểu ra:

- Tôi tên là Lăng Phỉ Phỉ, là sinh viên năm ba Đại học Kinh Nam. Đại ca, anh tên là gì?

- Đường Tăng.

Đường Tăng cười nói:

- Cô nên gọi tôi là sư huynh.

- A..., anh cũng là sinh viên Đại học Kinh Nam? Là sinh viên năm tư sao?

Lăng Phỉ Phỉ mừng rỡ, không ngờ vậy mà gặp được bạn học, thật đúng là duyên phận a.

- Tôi đã tốt nghiệp từ mười ba năm trước.

Đường Tăng nói.

- Đại ca, anh lại khoác lác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.