- Nhiệm vụ này không có thời gian hạn chế chứ?
- Không có.
- Vậy là được rồi.
Đường Tăng gật đầu không sao cả, hắn không quá để ý.
Chắc chắn bản kinh thư kia chưa chế tạo ra, hơn nữa còn nằm trong tay của Nữ Oa, nếu Nữ Oa cũng không ngăn cản nổi sinh linh Thượng Thương, hắn có thể đi ngăn cản hay sao?
Không phải hắn tự coi nhẹ mình, mà là hắn biết rõ mình có bao nhiêu sức nặng, ít nhất vào lúc này, hắn không phải là đối thủ của Nữ Oa.
- Ân...
Bỗng nhiên Dương Thiền nằm trong ngực “ưm” một tiếng, đôi mắt run run sau đó mở ra.
- Thiền Nhi, nàng tỉnh rồi?
Đường Tăng cười nói:
- Ngủ đủ chưa?
Dương Thiền nghe vậy thì nhớ tới điên cuồng tối hôm qua, khuôn mặt của nàng đỏ bừng, nàng nằm trong ngực Đường Tăng và không dám ngẩng đầu lên.
- Hắc hắc.
Đường Tăng cười cười, nói:
- Ngủ đủ thì rời giường thôi, hôm nay là ngày đầu tiên sau khi chúng ta kết hôn, chúng ta nên thực hiện lễ nghi ngày đầu tiên, nhanh lên.
- Ân.
Dương Thiền gật đầu, nàng thẹn thùng rời khỏi ngực Đường Tăng.
Hai người mặc quần áo tử tế, ra khỏi phòng, bên ngoài đã có thị nữ chờ sẵn.
...
Gần một tòa thành thị tại Bảo quốc, bỗng nhiên trên vùng đất này xuất hiện vô số phù văn, những phù văn này đan xen vào nhau và tạo thành một đồ án thật lớn.
Ngay sau đó có hào quang tỏa sáng, một bóng người cực lớn xuất hiện.
Đây là một con yêu ma quỷ quái, nó giãy dụa thoát ra khỏi phong ấn trên mặt đất.
- Rốt cục...
- Chúng ta đi ra...
- Rốt cuộc mặt đất lại mất cân đôi lần nữa, năm đó Tinh Vệ hi sinh chính mình duy trì cân đối lại bị đánh vỡ...
Đám yêu ma quỷ quái kêu gào hưng phấn, trong mắt bắn ra hào quang khát máu.
Cùng lúc đó, tại một nơi khác, bên trong một rặng núi lớn, bỗng nhiên trên sơn mạch xuất hiện phù văn thật lớn, ngay sau đó có quái vật khổng lồ xuất hiện trong lòng đất.
- Rống... Chúng ta đi ra?
- Mặt đất lại mất cân đối?
- Quá tốt, tên khốn Hậu Nghệ kia, bổn vương nhất định sẽ xé nát hắn...
- Phản đồ Sáng ma thú, bổn đế lại trở lại...
Tiếng gào thét vang vọng rừng sâu, ngay sau đó đám yêu ma to lớn căm thù và cảnh giác nhìn đối phương, ngay sau đó chúng lại chạy khắp bốn phương tám hướng.
...
Nữ Nhi quốc, đám người Tôn Ngộ Không đang ở chỗ này.
Trong khoảng thời gian gần đây, bọn họ lần lượt tìm rất nhiều nơi Đường Tăng cókhả năng xuất hiện, bọn họ vẫn không thể tìm ra nên đành phải buông tha.
- Sư phụ đã chết thật sao?
Vẻ mặt Sa Tăng đầy lo lắng.
Tôn Ngộ Không dựa vào một cây cột, hắn không để ý đến.
Ngưu Ma Vương nằm trên một ngọn núi giả, hắn ngẩng đầu nhìn lên trời.
Lục Nhĩ Mi Hầu lạnh lùng khoanh tay trước ngực, hắn không nói một lời.
Tiểu Bạch Long khoanh chân ngồi nhắm mắt tu luyện trong đống cỏ.
Mà Như Lai Phật tổ...
Như Lai Phật tổ đang uống rượu, miệng ăn thịt, miệng ăn đầy mỡ.
Đối diện với Như Lai Phật tổ chính là Trư Bát Giới đang ăn uống thả cửa, cái lỗ tai lớn như cái quạt bồ thỉnh thoảng dựng thẳng lên nghe động tĩnh chung quanh.
Bên cạnh Trư Bát Giới, Trư Trư Hiệp đang gặm một cái đùi dê.
- Nấc...
Bỗng nhiên Như Lai Phật tổ ợ một cái, nhàm chán nói:
- Theo ta thấy, Kim Thiền tử đã đi rồi, chúng ta cũng nên giải tán, tất cả trở về nơi của mình.