Cả đám trợn mắt há mồm, vị mỹ nữ trước mắt này chính là Vương Mẫu nương nương?
- Cái đó, mỹ nữ, bỏ qua cho bọn họ được không, chớ nhìn bọn họ lợi hại như vậy, kỳ thực tâm tính của bọn hắn chỉ như tiểu hài tử thôi.
Thanh âm Đường Tăng lại vang lên.
- Hừ!
Vương Mẫu lạnh lùng nhìn thoáng qua mấy thanh niên nói năng lỗ mãng kia, sau đó thân ảnh chợt lóe, hóa thành lưu quang tiến nhập sinh mệnh tinh cầu phía dưới.
Mấy thanh niên kia, nhất thời chột dạ, tuy bọn họ là cường giả Thánh Cảnh, nhưng cái tên Vương Mẫu nương nương ở trong lòng bọn họ vẫn vĩ đại như một ngọn núi như trước, bọn họ chính là nghe cái tên này mà lớn lên.
- Thảo nào lại có dáng vẻ quý khí mười phần như vậy, hóa ra là Vương Mẫu nương nương trong truyền thuyết!
- Vương Mẫu nương nương ra là trông như vậy. Nói thật là khác một chút so với tưởng tượng của ta, ta còn tưởng rằng nàng ta sẽ đầu đội mũ miện, người mặc long bào cơ.
- Ta cũng vậy, trong ấn tượng của ta, Vương Mẫu nương nương phải là một lão thái bà bộ dáng năm sáu chục tuổi mới đúng, dù sao cũng đã sinh bảy cô con gái, phía dưới cũng nhão hết rồi...
- Ha ha ha ha, cẩn thận... Điện chủ đánh người... Á á á... Mẹ kiếp chạy mau...
Bỗng nhiên, một bàn tay che khuất bầu trời đập tới, trực tiếp đánh bay đám thanh niên này văng ra xa mấy năm ánh sáng, phiến tinh không này cũng bị đập nát.
Đám quần chúng đứng hóng chuyện phía xa thấy vậy, nhất thời vẻ mặt có chút hả hê.
- Mấy tên kia đúng là tìm đường chết, Điện chủ không chỗ nào là không có mặt, không gì là không biết, dám nghị luận về nữ nhân Điện chủ coi trọng, vậy còn không phải là đang muốn chết sao?
- Không sai, Vương Mẫu nương nương dáng dấp chuẩn như vậy, tất nhiên là được Điện chủ coi trọng rồi.
- Nói đến thân hình, đúng là cực kỳ dụ hoặc nha, bờ mông... Mẹ kiếp chạy mau...
Bỗng nhiên, một bàn tay to lớn lại đánh xuống.
- Ầm.
Một tiếng nổ vang vọng, đám ăn dưa hóng chuyện này cũng bị đánh bay.
- Dám nghị luận về nữ nhân của Điện chủ, đúng là muốn tìm đường chết!
Đám quần chúng hóng hớt phía xa hơn cười nhạt, sau đó cảnh giác nhìn khắp nơi, rồi nhanh chóng bay đi.
...
Phía trước Tạo Hóa Thần Điện, rất nhiều người ngẩng đầu nhìn lên, đều có chút hả hê, cười trên nỗi đau của người khác.
Lúc này, một vệt sáng từ trên trời giáng xuống, đáp xuống trước Tạo Hóa Thần Điện, mọi người đều vội vàng cúi đầu, mỗi người ra vẻ đang làm việc riêng của mình, như muốn nói chúng ta không nhìn thấy bất cứ thứ gì.
Vương Mẫu nương nương đi tới trước Tạo Hóa Thần Điện, che giấu đi sự khiếp sợ trong lòng, nhìn Đường Tăng đang thảnh thơi nằm trên xích đu trong thần điện, lạnh lùng nói:
- Nhiều năm không gặp, không ngờ ngươi lại thay đổi nhiều như vậy.
- Đâu có đâu có, ta vẫn luôn đẹp trai như vậy.
Phân thân của Đường Tăng vẫn khiêm tốn nói.
Vương Mẫu nương nương nghe vậy, nhất thời vẻ mặt đầy khinh bỉ, sau đó nhìn lướt qua các giá hàng bày biện bên trong Tạo Hóa Thần Điện, đột nhiên đôi mắt đẹp trừng lớn.
Nàng thấy các loại đan dược nhiều vô số kể, hiệu quả giới thiệu phía dưới đan dược càng làm cho Vương Mẫu hoảng sợ biến sắc.
- Người không có thiên phú, cũng có thể tu luyện nhanh như tuyệt đỉnh thiên tài, thậm chí còn có thể càng nhanh càng mạnh hơn?
- Không có bình cảnh, chỉ cần có tài nguyên, là có thể một bước lên trời trở thành Thánh Cảnh?
- Chuyện này... Sao có thể?
Vương Mẫu triệt để sợ ngây người, vẻ mặt không dám tin tưởng, trong miệng vô thức lẩm bẩm:
- Thế này quá phản khoa học...
- Oa... Vương Mẫu, ngươi cũng biết khoa học sao?
Đường Tăng kinh ngạc nói.
Vương Mẫu không để ý đến Đường Tăng, nàng tiến nhập vào trong thần điện, nhìn thoáng qua khắp nơi, cuối cùng mới hồi phục tinh thần, hỏi:
- Mấy thứ này, chính là tài nguyên tu luyện của Tạo Hóa Thần Điện ngươi sao? Ngươi cứ đặt các thứ ở chỗ này như vậy hả?
Vương Mẫu hoàn toàn khiếp sợ, các loại tài nguyên thần kỳ như thế này, không phải là nên thận trọng giấu đi sao? Không sợ bị cướp sao?
Làm vậy cần bao nhiêu lòng tin và đảm lượng cơ chứ?
- Mở cửa buôn bán, không đặt hàng trên giá thì bày ở chỗ nào đây?
Đường Tăng cười nói, đồng thời vung tay lên, ở bên cạnh xuất hiện thêm một cái xích đu.
- Ngồi đi, không cần khách khí.
Vương Mẫu liếc Đường Tăng một cái, ánh nhìn này đúng là phong tình vạn chủng, khiến Đường Tăng cũng có chút ngây ra.
Sau đó, Vương Mẫu biến ra một bảo tọa bên cạnh xích đu rồi ngồi xuống, cố gắng hết mức để tỉnh táo lại, sau đó nói:
- Ngươi là bản tôn của Đường Tam Tạng?
- Ta chỉ là một phân thân của hắn, bản tôn vẫn đang bế quan.
Phân thân cười nói.
Vương Mẫu nhất thời khiếp sợ, người trước mắt chỉ là phân thân nhưng cũng khiến nàng nhìn không thấu, vậy rốt cục bản tôn mạnh đến mức nào đây?