- Nói cách khác, chàng căn bản không phải Đường Tam Tạng, chàng là từ thời đại này trở lại thời đại Tam Giới, thay thế Đường Tam Tạng ban đầu?
Dương Thiền kinh ngạc nhìn Đường Tăng.
Đường Tăng thẳng thắn với Dương Thiền, ngoại trừ không tiết lộ sự tồn tại của hệ thống, hắn đã nói hết thân thế của mình, dù sao cũng là người phụ nữ của mình, là người vợ kết tóc, hắn cảm thấy những chuyện này tốt nhất vẫn là nói ra, như vậy tâm không có khúc mắc, mới là tình yêu thật sự.
- Nói cách khác, chàng căn bản không phải Đường Tam Tạng, chàng là kẻ mạo danh?
Dương Thiền cảm thấy tam quan của mình đều hỏng mất rồi.
Đương nhiên nàng cũng không vì Đường Tăng là kẻ mạo danh mà không yêu Đường Tăng, người nàng yêu chính là người đàn ông trước mắt này, chỉ cần vẫn là người này, thì chẳng sao cả.
- Không thể nói như vậy, ta chính là Đường Tăng, Đường Tăng chính là ta, lúc trước ta từng chiếm được một cái Tam Sinh Kính từ chỗ của Ngọc Đế ông lão, ta thấy được kiếp trước của ta, chính là Đường Tăng chân chính, ta chỉ là lại đi lấy kinh một lần nữa thôi.
Đường Tăng nói như vậy.
- Khó trách. . .
Dương Thiền nói thầm một tiếng, tức giận lườm Đường Tăng một cái.
Nàng đã cảm thấy kỳ quái, ở trong ấn tượng của nàng, Kim Thiền Tử hẳn là một Thánh Tăng rất thận trọng, làm sao có thể làm ra những kinh hãi thế kia!
Hóa ra tên Đường Tăng kia là bị đánh tráo à!
- Vậy. . .tên Đường Tăng ban đầu đâu? Hắn bị chàng thay thế, vậy hắn đi đâu rồi? Chàng nói hắn là kiếp trước của chàng, nhưng ta chưa từng nghe nói hắn đã chết . . .
Khi Dương Thiền hỏi cái này có chút chần chờ, lo lắng Đường Tăng hiểu lầm.
- Không biết nên nói như thế nào, nàng có thể hiểu là, đoạt xác, ta đoạt xác hắn, bắt đầu thay thế từ cái ngày Quan Âm Bồ Tát Đại Đường xuất hiện ấy.
Đường Tăng nói ra sự thật, nhưng không giải thích nhiều hơn.
Trong lòng Dương Thiền có rất nhiều nghi hoặc, nhưng Đường Tăng hiển nhiên không dự định nói.
Dương Thiền cứ như vậy nhìn Đường Tăng.
Đường Tăng cũng nhìn Dương Thiền.
Nên nói hắn đã nói rồi.
Bỗng nhiên Dương Thiền nhào vào trong lồng ngực Đường Tăng, ôm thật chặt hắn, nhỏ giọng nói:
- Chàng không cần nghĩ nhiều, ta chỉ là hiếu kỳ, hơn nữa khi ta gặp được chàng, chàng từ đầu đến cuối vẫn chính là chàng, nên người ta yêu chính là chàng.
- Ta biết.
Đường Tăng hít sâu một hơi, cũng dùng sức ôm Dương Thiền nhau.
Thời khắc này, lòng của hai người mới chính thức hoàn toàn tới gần.
- Ta muốn vĩnh viễn làm thê tử của chàng.
Dương Thiền thâm tình nói.
- Vậy ta liền vĩnh viễn làm nam nhân của nàng.
Đường Tăng cười nói.
- Vâng.
Dương Thiền hạnh phúc nở nụ cười, mấy ngàn năm chờ đợi, là đáng giá.
Mặc dù xác thực nói Đường Tăng này không phải Đường Tăng chân chính, nhưng cái này cũng không quan trọng, khi nàng gặp được hắn, hắn chính là người trước mắt, chưa bao giờ bị thay thế, vậy là đủ rồi!
- Phu quân. . .
Dương Thiền nhẹ giọng nói.
- Ừ, Thiền Nhi.
- Phu quân, chúng ta, sinh một đứa con đi. . .
Dương Thiền nói.
Đường Tăng sững sờ, cúi đầu nhìn Dương Thiền trong lồng ngực, Dương Thiền cũng nhìn hắn.
- Được.
Đường Tăng cười hì hì, hôn lên miệng nhỏ của Dương Thiền.
. . . . . .
Đường Tăng cùng Dương Thiền lại ở Trái Đất thêm một năm nữa, trong năm đó, Đường Tăng mang theo Dương Thiền đi dạo hết toàn bộ Trái Đất, bọn họ đã đi qua rất nhiều nơi phong cảnh đẹp đẽ cùng danh lam thắng cảnh.