Đường Tăng nhìn nửa người trên mỹ lệ của nàng:
- Trước đây, ta nghe nói Vương Mẫu và Ngọc Đế là vợ chồng, thế mà hai người không...
- Chàng muốn nói cái gì?
Mặt Thẩm Liên không thay đổi nhìn gã,
Đường Tăng hơi chột dạ, chẳng qua vẫn nhắm mắt nói:
- Ngọc Đế lão nhi không chạm qua nàng chứ.
- Chàng dám phá hỏng danh dự của bản cung, chàng cút ra cho ta.
Bỗng nhiên Thẩm Liên tung ra một cước.
- Bành
Đường Tăng bay xuống giường, đầu óc hơi choáng vàng, tức giận nói:
- Nàng làm gì thế...
- Cút ra ngoài, đừng bước lên giường của ta.
Thẩm Liên phẫn nộ cầm quần áo Đường Tang ném ra ngoài.
- Cút ra!
- Nàng có bị bệnh không?
Đường Tăng tức giận, tiện tay cầm lên quần áo, bò lên gường.
Thẩm Liên lại tung ra một cước, đá Đường Tăng xuống giường.
- Này! Nàng có ý gì thế?
Đường Tăng tức giận, bắt lại chân Thẩm Liên kéo nàng xuống giường, rồi lại bò lên giường.
- Đừng làm rộn nữa, ngủ đi.
- Ai cùng chàng làm rộn, chàng cút ra ngoài cho ta.
Thẩm Liên lại tung ra một cưới đá Đường Tăng xuống giường.
- Nàng đừng quá đáng quá!
Đường Tăng quát lớn, bỗng nhiên dừng lại nói:
- Chẳng lẽ Ngọc Đế lão nhi từng chạm qua nàng.
Ánh mắt Thẩm Liên phát lạnh. Đường Tăng lập tức chột dạ:
- Ta chỉ nói đùa thôi, nàng bị đàn ông chạm qua hay chưa, thì ta là người rõ nhất..
- Chàng cút cho ta!
Thẩm Liên tức giận, lần này nàng dùng thánh lực.
-Ầm!
Toàn bộ Tạo Hóa Thần Điện đều chấn động, tẩm cung bùng lên ánh sáng.
Bùm bùm bùm...
Từng tiếng đấm đá truyền ra, khiến các thủ vệ, thị nữ và các thần tướng bên ngoài đưa mắt nhìn nhau, rồi nhìn về phía tẩm cung.
- Ầm...
Cuối cùng, một tiếng nổ vang lên, Đường Tăng bị ném ra ngoài, mặt mũi bầm dập.
Chíu chíu chíu.
Từng tia sáng xuất hiện, rất nhiều thần tướng chạy đến, trông thấy Đường Tăng chật vật không chịu nổi, ai cũng trợn mắt hốc mồm.
- Điện chủ...
Hai nha hoàn ngoài cửa cũng đưa mắt nhìn nhau.
Đường Tăng chật vật đứng lên, sửa sang lại quần áo trên người, trừng mắt nhìn các thần tướng chạy đến:
- Nhìn cái gì vậy, không đứng gác sao?
- Điện chủ, đây là...
Vị nha hoàn không biết tên ngạc nhiên hỏi.
Tử Vi tiên tử thì che miệng nén cười.
- Không có việc gì.
Đường Tăng tức giận trả lời, sau đó đi vào tẩm cung, mắng to:
- Chẳng lẽ thời kỳ mãn kinh của nàng đến rồi...
Bỗng nhiên Đường Tăng im lặng, trợn mắt hốc mồm nhìn giường lớn xa hoa.
Đường Tăng trông thấy Thẩm Liên dùng chăn mềm che lại cơ thể, nằm nghiêng, lưng vào tường, một màn sáng gắt gao bảo vệ giường lớn.
Điều khiến Đường Tăng trợn mắt hốc mồm chính là màn sáng kia, lấy ánh mắt của Đường Tăng thì tất nhiên có thể nhìn ra nó là một món pháp bảo, hơn nữa còn là Tiên Thiên Pháp Bảo, là cực phẩm thánh vật và cũng là một loại pháp bảo phòng ngự.
Mắt Đường Tăng trợn tròn:
- Nàng có ý gì.
Đêm tân hôn, tân nương dùng pháp bảo phòng ngự che lại giường, việc này....