Siêu Cấp Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 1118: Chương 1118: Người Trái Đất đại di chuyển. (1)




Khương Thành bỗng nhiên ngẩng đầu lên, đầu đụng vào người xếp hàng sau lưng.

- Móa, thằng phía trước, mày muốn chết không.

Đằng sau có người tức giận nói

Lúc này, Khương Thành đang ở cảng vũ trụ Trung Quốc. Nơi này là một bến càng dài rộng mấy ngàn mét, phía trước có một chiếc phi thuyền vũ trụ dài năm trăm mét, cao khoảng hai trăm mét.

Trước phi thuyền vũ trụ, vô số người đang đứng xếp hàng tiến vào phi thuyền, chuẩn bị đại di chuyển.

- Ồ! Tôi xin lỗi! Tôi lại mơ thấy ác mộng.

Khương Thành xin lỗi theo bản năng. Lúc nãy, hắn vừa nhắm mắt lại, thì bỗng nhiên mơ thấy quái thú tấn công.

- Khục... Mày đang đứng thế mà còn nằm mơ giữa ban ngày được hả.

Thanh niên sau lưng cười to, lập tức châm chọc:

- Móa nó, mày đụng vào tao, mà còn lấy cái cớ ngu ngốc như thế.

Khương Thành xin lỗi lần nữa, cuối cùng tránh đường cho người bị đụng vào trán tiến lên phía trước, thì người đó mới bỏ qua.

- Ài!

Khương Thành thở dài, lấy ra điện thoại di động xem tin nhắn, người gởi thư là Lâm Linh, nội dung là:

- Khương Thành! Chúng ta chia tay đi. Chúc anh tìm thấy một nửa của đời mình.

Lâm Linh là bạn gái của Khương Thành, hoặc nên nói là bạn gái cũ.

Hai người yêu nhau bốn năm. Sau khi tốt nghiệp, Lâm Linh muốn chia tay. Khương Thành tất nhiên không đồng ý. Hắn đi đến Thượng Hải quấn quýt lấy nàng hơn mấy tháng. Nhưng Khương Thành vẫn không giữ được Lâm Linh, ngược lại càng khiến Lâm Linh phản cảm.

Từ ngày ấy, Khương Thành không gượng dậy nổi, cảm thấy thế giới đã biến thành máu xám.

Bỗng lúc này, toàn cầu thông báo. Người Trái Đất đã tìm được một hành tinh thích hợp sinh sống, cần một nhóm người tình nguyện di chuyển đến hành tinh đó.

Chẳng qua, hoàn cảnh của hành tinh kia quá kém, nên mọi người có thể báo danh theo nguyện vọng.

Bây giờ là năm 2080, dân số địa cầu đã hơn mười tỷ. Nhân khẩu tăng mạnh khiến tài nguyên tiêu hao rất nhanh. người Trái Đất cần một hành tinh làm ngôi nhà mới.

Nhóm người Trái Đất di chuyển đầu tiên, sẽ tham gia vào quá trình khai phá hành tinh, người có nguyện vọng báo danh, tất cả được xếp thành tự nguyện nhập ngũ, đến lúc đó sẽ cầm vũ khí giết quái vật ngoài hành tinh.

Khương Thành nhìn thấy thông báo này, không chút do dự báo danh, quyết định rời khởi Trái Đất đau lòng này

Cuối cùng, đám người Khương Thành cũng bước lên cầu thang, tiến vào phi thuyền vũ trụ.

Khương Thanh phát hiện, vỏ phi thuyền vũ trụ này dày ít nhất là mười mét, tất cả đều là hợp kim có độ cứng cao.

- Nhanh nhanh nhanh, không được dừng lại, tất cả mọi người đi bên ngày, tiến vào khoang ngủ của thuyền vũ trụ.

Một người mặc quân trang quát.

Khương Thành đi theo biển người tiến vào một gian phòng rất lớn, bên trong đặt rất nhiều khoang ngủ trong suốt giống như quan tài, mỗi khoang ngủ đều kết nối mạch điện, nhìn rất tiên tiến.

- Khương Thành, cậu ở số 11, không nên quên.

Sỹ quan kêu lên.

Khương Thành đi đến khoang ngủ số 11, được một người phụ nữ trung niên giúp cởi áo và giày, sau đó bước vào khoang ngủ, nhưng không vội vã nằm xuống.

- Trưởng qua, hành tinh chúng ta sắp đến cách Trái Đất bao xa, phải đi khoảng bao lâu thì mới đến.

Bỗng nhiên có người hỏi.

- Hành tinh đó cách Trái Đất ba năm ánh sáng, phi thuyền vũ trụ phi hành vượt qua tốc độ ánh sáng, cũng phải mất ba năm mới đến nơi.

Sĩ quan trả lời.

- Ba năm...

Tất cả mọi người giật mình.

- Trưởng quan, chúng ta nằm ba năm trong khoảng ngủ, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ.

- Phi hành vượt qua tốc độ ánh sáng, không ngờ ngay cả kỹ thuật này cũng đã nghiên cứu ra.

Rất nhiều người nghị luận sôi nổi.

- Các tân binh, dù tôi có giải thích khoa học kỹ thuật của khoảng ngủ thì mọi người cũng không hiểu. Mọi người chỉ cần biết rằng, ngủ trong khoang ngủ giống như động vật ngủ đông, không chỉ phòng ngừa già yếu, mà còn tránh bị tổn thương do do phi hành vượt qua tốc độ ánh sáng.

Sĩ quan đáp.

- Trưởng quan! Tôi nghe nói trên hành tinh kia có người ngoài hành tinh, có thật hay không?

- Tôi cảm thấy hơi sợ. Nếu không phải người nhà của tôi đã mất hết, thì tôi cũng không muốn đi.

Sĩ quan kia không tiếp tục chú ý những tân binh này.

Nhưng Khương Thành hơi lo lắng, trên hiệp nghị có nội dung. Sau khi đến hành tinh kia, phải cầm vũ khí giết quái vật, nên nhất định phải đi lính.

Khương Thành hơi bất an khi nhớ lại giấc mộng kia, cảm thấy những người đó dường như muốn che dấu điều gì.

- Được rồi!

- Yên lặng!

- Tất cả mọi người lập tức nằm xuống, bắt đầu ngủ đông.

Lúc này, sĩ quan kia hét lớn.

Đám người Khương Thành vội vàng nằm xuống, bên cạnh mỗi khoang ngủ đều có một nhân viên kỹ thuật, đậy nắp khoang ngủ và cấp dưỡng khí cho đám người Khương Thành, đồng thời trên ngực còn dán một tờ giấy lờ mờ, trên giấy có mấy tuyến đường nối lại với nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.