Siêu Cấp Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 1136: Chương 1136: Nhận được thiên phú tốc độ. (1)




Xoạt...

Đột nhiên có một cái bóng màu đen lóe lên bên cạnh rồi biến mất.

Lúc này Khương Thành sợ tới mức đánh mất cả súng, như chim sợ cành cong.

Tốc độ bóng đen quá nhanh, lóe lên một cái đã cách xa ba, bốn trăm mét, quả thật đã vượt qua vận tốc âm thanh.

- Loại quái vật đặc biệt gì vậy?

Sắc mặt Khương Thành trắng bệch, vội vàng nhặt Khinh Thư lên nhanh chóng chạy đi mấy bước.

Xoạt...

Đột nhiên bóng đen lại đuổi theo lần nữa, lóe lên bên cạnh hắn rồi biến mất, Khương Thành mãnh liệt xoay người.

Xoạt xoạt...

Bóng đen một lần nữa nhấp nháy, nhanh như tia chớp, lại xẹt qua bên cạnh Khương Thành, nhưng không công kích hắn.

- Mẹ nó ép người quá đáng!

Khương Thành vừa sợ vừa giận, cuối cùng nắm được một cơ hội nổ súng.

Ầm...

Viên đạn và bóng đen lướt qua nhau, khoảng đất đá cách đó vài trăm mét bị nổ bắn tung tóe.

Mặc dù kĩ thuật bắn súng của Khương Thành không tệ, nhưng trước kia bia ngắm đều dạng bất động, hiện giờ phải bắn vật thể di chuyển, độ chính xác giảm đi nhiều, hơn nữa tốc độ của bóng đen kia thật sự quá nhanh, chỉ một giây đã chạy xa ba, bốn trăm mét rồi.

Nhưng bóng đen kia dường như cũng bị dọa sợ, núp ở phía xa không hiện thân nữa.

Khương Thành rốt cục thở dài một hơi, mặc dù bóng đen không cố ý công kích hắn, nhưng liên tiếp chạy sượt qua hắn thế này vẫn khiến trong lòng hắn sợ hãi như cũ.

Bởi vì hắn vốn không biết bóng đen kia là cái gì, cũng không biết bóng đen kia lúc nào sẽ đột ngột chộp hắn một cái.

“Không thể tiếp tục đi về phía trước!”

Trong lòng Khương Thành đã ra quyết định, tìm một chỗ kín đáo ẩn nấp.

Nhìn xung quanh, Khương Thành nhanh chóng chú ý tới một gò đất ở bên trái cách vài trăm mét, vội vàng chạy qua đó.

Đi đến trên gò đất kia, Khương Thành nhìn khắp bốn phía, sau khi xác nhận không còn gặp nguy hiểm nữa liền tìm một nơi có chỗ dựa lưng ngồi xuống, hai mắt sắc bén nhìn ngó xung quanh.

Ở đây, cho dù có gặp phải nguy hiểm thì cũng chỉ bị công kích một bên, sẽ không bị công kích ở nhiều hướng khác nhau.

Phía trước là sa mạc mênh mông, thỉnh thoảng có thể trông thấy một hai gốc cây non, cây nhỏ lá xanh đều đã rụng hết, thân cành trụi lủi.

Lúc này Trái Đất hẳn đang là mùa hè, nhưng nơi đây đã là mùa thu rồi, Khương Thành không biết Nha Tinh một năm cũng có bốn mùa hay không, nhưng xét từ mặt nhiệt độ thì hiện giờ hẳn vẫn đang là mùa hè mới đúng, bởi vì nhiệt độ vẫn còn cao.

Đột nhiên, ánh mắt lợi hại của Khương Thành nhìn thấy một sinh vật màu đen ló đầu ra đứng cách ba trăm mét nhìn về hướng này.

Khương Thành vội vàng nhắm vào cái bóng đen kia, trực tiếp nổ súng.

Ầm!

Đất đá nơi đó bắn tung tóe, bóng đen lướt qua, nhưng vẫn bị bắn trúng.

Bóng đen kia quay cuồng trên mặt đất vài vòng, sau đó nhanh chóng chạy trốn, dường như vì bị thương nên tốc độ lần này mỗi giây chỉ ra xa được bảy, tám mươi thước, mặc dù vẫn nhanh như cũ.

Khương Thành lập tức thầm vui mừng, lại nổ súng một lần nữa.

Bùm!

Bùm!

Ầm...

Liên tục bắn ba phát, phát thứ ba đã bắn trúng được bóng đen, viên đạn xuyên qua thân người bóng đen bắn ra một khoảng máu.

Bóng đen theo quán tính ngã xuống quay cuồng lên phía trước ba, bốn mét, cuối cùng bỏ mình.

- A!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.