Lập tức cuồng phong giận dữ gầm thét lên, cát bay đá chạy, Ngưu Ma Vương và Tôn Ngộ Không kêu lên thảm thiết, bị thổi liên tục lùi về phía sau.
Cho dù là không có cách nào thi triển ra pháp lực, một nửa bước Thánh Cảnh vẫn có không ít thủ đoạn, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa.
- Ai u, đây là... ngày diệt vong sao? Thế nào lại có bão cát nổi lên?
Trư Bát Giới từ phía sau chạy tới, hắn cũng bị thổi tới ngã trái ngã phải.
Đường Tăng lắc đầu cười, vung tay lên, đánh tan cuồng phong do Như Lai Phật Tổ chế tạo ra, cười trêu tức nói:
- Như Lai, ngươi tạo nghiệt gì vậy? Bị ai trấn áp ở chỗ này vậy?
- Lão lừa ngốc, tình huống như vậy còn trêu cợt lão Ngưu ta ta!
Ngưu Ma Vương tức giận nói, chỉ có điều hắn cũng không dám tiến lên.
Tôn Ngộ Không cũng trốn tránh từ phía xa, hắn tật sự vừa kính vừa sợ Như Lai Phật Tổ, hiện tại cho dù Như Lai Phật Tổ bị trấn áp, hắn cũng có thể thu thập hắn.
- Hừ!
Như Lai Phật Tổ hừ lạnh một tiếng, không để ý tới Đường Tăng.
- Cho ngươi một cơ hội, thả Trư Cửu Muội ra, bần tăng cao hứng có lẽ sẽ lưu lại cho ngươi một mạng.
Đường Tăng nói.
- Ngươi nói cái gì? Ngươi muốn giết bản tọa sao?
Vẻ mặt Như Lai Phật Tổ không thể tưởng tượng nổi:
- Lẽ nào Nữ Oa nương nương không có nói với ngươi sao?
- Nữ Oa nương nương? Lẽ nào nàng muốn nói với bần tăng cái gì?
Đường Tăng kỳ quái nói.
Như Lai Phật Tổ há hốc miệng, chỉ có điều thấy Đường Tăng hình như thật sự muốn giết chết nàng, nàng không thể làm gì khác hơn là chịu đựng sỉ nhục và áp bức nói:
- Nữ Oa nương nương nói bản tọa cùng ngươi đi lấy kinh.
- Hả?
Đường Tăng trợn mắt há hốc mồm.
Phía xa, đám người Tôn Ngộ Không cũng khiếp sợ tới mức ngây người.
- Như Lai Phật Tổ muốn đi lấy kinh cùng với chúng ta sao?
- Không biết có phải là thật hay không?
- Có phải ta lại xuất hiện ảo giác hay không?
Đám người Ngưu Ma Vương cảm thấy mình nghe nhầm.
- Chúng ta không phải sắp đi Tây Thiên lấy kinh sao? Nếu như Như Lai Phật Tổ cùng đi, chúng ta nên theo ai lấy kinh đây?
Tiểu Bạch Long cũng há hốc mồm.
Cho dù là Đường Tăng cũng lộ ra sắc mặt cổ quái, chỉ có điều hắn ngược lại bình tĩnh hơn rất nhiều, bởi vì Như Lai Phật Tổ từng đã nói với hắn một vài chuyện, hắn vốn chỉ cần đi phần cơ sở, đoạn lộ trình phía sau kia hẳn là do Như Lai Phật Tổ đi.
Nhưng bây giờ, Như Lai Phật Tổ lại muốn đi cùng hắn sao? Lẽ nào...
- Ngươi đã đoán đúng, Nữ Oa nương nương hi vọng ngươi đi hết toàn bộ hành trình.
Như Lai Phật Tổ căm phẫn nói:
- Hiện tại ngươi hài lòng chưa? Còn không mau thả bản tọa đi ra?
- NO, NO, NO!
Đường Tăng dựng thẳng một ngón tay lên lắc lắc.
Vẻ mặt Như Lai Phật Tổ mờ mịt, không biết Đường Tăng đang nói cái gì, chỉ có điều nàng lại biết ý tứ của Đường Tăng, Đường Tăng hình như không dự định thả nàng đi.
- Kim Thiền Tử, bản tọa cảnh cáo ngươi, hiện tại lập tức thả bản tọa đi ra, bằng không cho dù có Nữ Oa nương nương làm chỗ dựa cho ngươi, bản tọa cũng sẽ khiến cho ngươi đẹp mặt, trên đường lấy kinh ta sẽ quấy rối ngươi!
Như Lai Phật Tổ quát.
- A, đều đã như vậy còn dám uy hiếp bần tăng, thật sự tưởng mình là cọng hành gì chứ?
Đường Tăng nổi giận, xông lên điên cuồng đạp một hồi.
- Dừng tay... Kim Thiền Tử ngươi dám?
Như Lai Phật Tổ giận dữ.
- Dám uy hiếp bần tăng, đạp không chết được ngươi sao!
Đường Tăng không hề động đậy, chân lớn điên cuồng giẫm lên trên mặt của Như Lai Phật Tổ.