Ngày hôm sau trời còn chưa sáng, hiệu lệnh tập hợp liền vang vọng toàn bộ khu căn cứ của Liên Bang.
- Dậy đi dậy đi . . .
- Ngày hôm nay có lẽ phải huấn luyện rồi, đừng có đến muộn. . .
Ký túc xá, một đám người bị đánh thức, vội vàng rời giường, mặc vào quân trang, hưng phấn mà lại thấp thỏm cùng nhau rời khỏi ký túc xá.
Vương Ngưu cũng bị đánh thức, lúc này hắn phát hiện Khương Thịnh vẫn đang ngủ, cười lạnh nói:
- Nằm mơ giữa ban ngày, còn không đi tập hợp, chẳng lẽ muốn các trưởng quan tự mình đến mời mày?
Khương Thịnh mở mắt ra, lạnh lùng liếc mắt nhìn Vương Ngưu, sau đó tiếp tục ngủ, trời còn chưa sáng, hắn muốn ngủ thêm chút nữa.
Vương Ngưu thấy Khương Thịnh không để ý tới, đang muốn tiếp tục mở miệng, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, vẻ mặt biến sắc:
- Lẽ nào mày cũng là tiến hóa giả?
Khương Thịnh không hề trả lời.
Không trả lời thì tương đương với chấp nhận, hơn nữa Khương Thịnh không đi tập hợp, liên tưởng đến tin nhắn nhận được tối hôm qua, Vương Ngưu rốt cuộc hiểu rõ.
- Mẹ kiếp, mày dĩ nhiên cũng là tiến hóa giả, làm sao có thể?
Vương Ngưu có chút khó có thể tiếp thu, hắn vốn cho rằng trong cái túc xá này chỉ có một tiến hóa giả là hắn, hiện tại lại phát hiện Khương Thịnh - người mà hắn vẫn xem thường, dĩ nhiên cũng là tiến hóa giả.
Khó trách ngày hôm qua Khương Thịnh dám đối phó với hắn, hóa ra Khương Thịnh cũng là tiến hóa giả, trong nháy mắt Vương Ngưu hiểu ra tất cả mọi thứ.
Đồng thời hắn cũng rõ ràng tại sao tối hôm qua Khương Thịnh lại mua súng.
“Không được, mình cũng cần mua một khẩu súng tốt!”
Vương Ngưu không cam lòng lạc hậu vội vàng mở bộ đàm ra, tiến vào trang web thương mại.
Rất nhanh, hắn đã nhìn trúng một khẩu súng tốt: súng bắn pháo!
Nhưng mà loại súng bắn pháo này đồng thời có thể bắn ra mười viên đạn, vũ khí nóng khủng bố một giây năm mươi phát, giá cả rất đắt, là mười vạn điểm cống hiến, hắn căn bản không mua nổi.
Uy lực của súng bắn pháo rất lớn, mặc dù là quái vật cấp ba đều có thể uy hiếp được, nhưng mà tiêu hao cũng lớn không kém, đạn của súng bắn pháo cũng là một điểm cống hiến một viên, tất cả đều là loại đạn xuyên giáp, lực sát thương vô cùng lớn.
Một giây năm mươi phát đạn, này thật là không phải người bình thường có thể dùng được.
Bất đắc dĩ, Vương Ngưu chỉ có thể tìm kiếm loại khác, mua một khẩu súng máy liên hoàn, mặc dù không uy phong như súng bắn pháo, nhưng một giây cũng có thể bắn bốn năm phát, cũng là loại đạn xuyên giáp, đối mặt với quái vật cấp một cấp hai có lẽ đã đủ rồi.
Hai mươi phút sau, súng máy của Vương Ngưu được đưa đến, nhưng mà Vương Ngưu lại có chút choáng váng, bởi vì hắn không biết dùng, hắn vẫn chưa từng đến bãi bắn bia học súng ống.
. . . . . .
Lúc Khương Thịnh rời giường đã là tám giờ sáng, tắm rửa xong xuôi, Khương Thịnh bỗng nhiên cảm giác thấy có chút không bình thường.
“Sức mạnh của mình tựa hồ lớn hơn một chút, là cảm nhận sai sao?”
Khương Thịnh ngạc nhiên nghi ngờ nắm nắm tay.
Có điều sức mạnh biến hóa không lớn, hắn cũng không dám khẳng định.
Hôm qua mới bắt đầu tiến hóa, ngày hôm qua sức mạnh không thay đổi, ngày hôm nay mới bắt đầu, có lẽ bởi vì trung gian cần có một thời gian quá độ.
“Tối hôm qua mình đã kiểm tra, nếu như có thể triệt để phát huy năng lượng sinh mệnh, một tinh năng lượng sinh mệnh đủ để phát huy ra lực tay một trăm cân, hiện tại mình nhiều nhất chắc chỉ có lực tay khoảng bảy mươi cân, có lẽ sẽ mạnh hơn người bình thường một chút, nhưng vẫn còn cách triệt để phát huy rất xa.”
“Xem ra rảnh rỗi phải đến phòng huấn luyện của khu căn cứ để luyện tập cách phát lực một chút.”
Khương Thịnh âm thầm lên kế hoạch, sau đó trực tiếp đặt mua một phần bữa sáng qua mạng, sau khi ăn xong liền đổi sang quân trang, vác hai khẩu súng đi về phía ngoài khu căn cứ.
Ngày hôm nay, hắn muốn mở mang kiến thức một chút về quái vật trên tinh cầu này.
Khu kí túc xá cách lối ra của khu căn cứ tận bốn năm kilomet, cũng may trong này có một vài cái xe công cộng không người lái.
Ngồi xe công cộng đi đến cửa khu căn cứ, ở rất xa Khương Thịnh đã nhìn thấy một bức tường thành cao tới năm mươi mét.
Trên tường thành cách mỗi một trăm mét đều sẽ có một khẩu súng bắn pháo với tháp quan sát, còn có các loại vũ khí nóng mà Khương Thịnh hoàn toàn không biết.