Siêu Cấp Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 511: Chương 511: Sư gia gia, người thật trâu bò! (2)




- Cút ngay, con còn cần ở cữ, con cũng không phải nữ nhân a.

- Thế nhưng sư phụ...

- Bớt nói nhảm, sáng sớm ngày mai xuất phát!

Đường Tăng không lưu tình chút nào.

- Các ngươi muốn đi?

Bỗng nhiên một thanh âm từ phía sau truyền đến, Lam Diên tướng quân đi đến.

Ánh mắt Lam Diên nhìn Đường Tăng cực kỳ nóng bỏng, nàng đã biết Đường Tăng tuyệt đối là Thần Tiên, hơn nữa thần thông quảng đại, lúc trước mình thật sự là mắt bị mù.

- Đúng, sự tình thỉnh kinh không thể trì hoãn quá lâu.

Đường Tăng nói.

Lời này dĩ nhiên không phải lời thật lòng, hắn là muốn đi giết yêu quái, không thể lại trì hoãn.

Gương mặt xinh đẹp của Lam Diên biến đổi, sau đó nói:

- Bệ hạ cho mời.

- Nữ vương bệ hạ tìm bần tăng?

Đường Tăng sững sờ.

- Đúng thế.

- Dẫn đường.

Đường Tăng nói, cũng nên tạm biệt nữ vương bệ hạ, nói thật, hắn cũng có chút không nỡ nữ vương bệ hạ mỹ lệ này.

Ở dưới Lam Diên dẫn đầu, rất nhanh Đường Tăng tới nơi ở của Nữ Vương, bất quá kỳ quái là, Lam Diên không có dừng lại, mà trực tiếp mang theo Đường Tăng đi đến tẩm cung.

- Đến rồi, mời vào.

Lam Diên ngừng lại, nhìn Đường Tăng nói.

Đường Tăng hoài nghi nhìn thoáng qua Lam Diên, sau đó đi vào, lập tức trừng mắt.

Bởi vì Nữ Vương đang mặc đồ ngủ, ở trước bàn trang điểm, cái tư thái này đừng nói đẹp bao nhiêu, vì chính là đẹp không sao tả xiết.

Bất quá nữ vương bệ hạ trang điểm, không phải có người hầu hạ sao? Làm sao...

Lúc này nữ vương bệ hạ xoay người lại, nhìn thấy Đường Tăng, lập tức ngạc nhiên đi tới:

- Nam nhân, trẫm chờ ngươi rất lâu.

Nàng trực tiếp lôi kéo Đường Tăng đi đến bên giường lớn.

- Khục, bệ hạ có chuyện nói thẳng, có chuyện nói thẳng.

Đường Tăng tim đập rộn lên, hai mươi điểm lực ý chí cũng cảm giác kém chút không có khống chế được.

- Nam nhân, trẫm có đẹp không?

Nữ vương bệ hạ nhu tình nhìn Đường Tăng.

- Đẹp, đương nhiên đẹp, bệ hạ mỹ lệ như hoa a.

- Vậy...

Nữ vương bệ hạ cực kỳ cao hứng, lôi kéo Đường Tăng đi đến giường lớn.

- Bệ hạ, như vậy có thể không tiện hay không?

- Nam nhân, ngươi vì Tây Lương nữ quốc ta làm bao lớn cống hiến, công lao không thể bỏ qua, trẫm biết ngươi thần thông quảng đại, chướng mắt chút ban thưởng nhỏ nhoi của trẫm, trẫm đành phải lấy thân báo đáp, báo đáp đại ân đại đức của ngươi.

- Bệ hạ người quá khách khí. Bất quá, ngươi nói là thật sao?

- Đương nhiên là thật.

- Bệ hạ, bần tăng là lần thứ nhất, ngươi phải nhẹ nhàng một chút, bần tăng sợ đau...

Đường Tăng miệng nói như vậy, nhưng tay đã luồng vào trong áo, xoa nắn đôi nhũ hoa căng tròn mềm mại, miệng hôn lên đôi môi ngọt ngào của đối phương.

...

Ngày thứ hai, Đường Tăng từ tẩm cung của nữ vương bệ hạ đi ra, hồng quang đầy mặt.

Một cung nữ đi tới, cung kính nói:

- Vương Phi...

- Khoan khoan khoan khoan, ngươi gọi bần tăng là cái gì?

- Nô tỳ gọi ngài là Vương Phi.

Cung nữ hồi đáp.

- Phốc...

Đường Tăng kém chút thổ huyết:

- Không được gọi như vậy, muốn gọi cũng là bệ hạ của các ngươi. Đúng rồi, hôm nay bệ hạ của các ngươi có chút không thoải mái, nên không vào triều.

Nói xong, Đường Tăng vội vàng rời đi.

- Lại dừng lại một ngày đi, nếu không sẽ rất có lỗi với nữ vương bệ hạ.

Đường Tăng nói như vậy.

Một ngày này, đám người Trư Bát Giới thấp thỏm chờ đợi, đám người Tôn Ngộ Không biết muốn đi, ngoại trừ Tôn Ngộ Không và Sa Tăng không tim không phổi, những người còn lại đều có chút không muốn đi, bị ôn nhu hương bao vây.

Bất quá Đường Tăng thủy chung không nói muốn đi, còn có ý tránh đi đề tài này.

Ngày thứ hai, Đường Tăng lần nữa hồng quang đầy mặt rời giường.

- Khụ khụ, bệ hạ các ngươi thân thể có chút không thoải mái, sẽ không tảo triều.

Đường Tăng có chút ngượng ngùng nhìn một nữ đại thần nói.

Đi ra tẩm cung của nữ vương bệ hạ, Đường Tăng có chút do dự:

- Bằng không lại lưu một ngày?

- Dù sao cũng chỉ một ngày mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.