. . . . . .
Thần Nhãn Tinh Vực, vô số tinh cầu sắp xếp theo trình tự.
Nếu như chăm chú quan sát, sẽ phát hiện, mỗi một Hằng Tinh cơ hồ đều có một búa chú thần dị.
Những bùa chú này được đặt ở trung tâm Hằng Tinh, hòa làm một thể với toàn bộ Hằng Tinh, khiến cho ánh sáng mà Hằng Tinh tỏa ra xảy ra biến dị, vô số ánh sáng phát ra từ Hằng Tinh đan xen vào nhau, hình thành trật tự thần liên.
Có điều loại trật tự thần liên này chỉ có người tu vi Thánh Cảnh trở lên mới có thể nhìn thấy, những người khác căn bản là không thể phát hiện được.
Toàn bộ Thần Nhãn Tinh Vực đều được bao phủ bởi loại trật tự thần liên này, khiến cho nơi này tạo thành một thế lực giống như thùng sắt.
Trung tâm của Thần Nhãn Tinh Vực, có một tinh cầu có đường kính lên đến trăm vạn km, nó từ rất nhiều Sinh Mệnh tinh cầu dung hợp mà thành, đồng thời duy trì sinh cơ, chỉ có cường giả Thánh Cảnh mới có thể làm được như vậy.
Cường giả Thánh Cảnh đã có thể bước đầu mở ra một thế giới nhỏ, lúc trước Đường Tăng đã thấy Côn Luân Thánh Nhân mở ra Côn Luân Tiên Cảnh ở ngay trong Hỗn Độn, nguyên lý của Sinh Mệnh tinh cầu cực lớn này không khác gì Côn Luân Tiên Cảnh.
Trên tinh cầu có trận pháp khủng bố, cả tinh cầu đều được đánh dấu bùa chú thần dị, khiến cho tinh cầu này trở nên phi thường kiên cố.
Như vậy cũng làm cho lực hút ở đây rất khủng bố, mặc dù là Thiên Tiên cũng không thể bay được, Kim Tiên mới có thể miễn cưỡng bay lên, Huyền Tiên mới có thể bay khỏi tinh cầu này.
Nơi này là toàn bộ Thánh Địa của Thần Nhãn Tinh Vực, có thể ở đây ít nhất cũng đều là cảnh giới Thiên Tiên, trừ phi là đệ tử hoặc con cái của cường giả có tu vi Đạo Tổ trở lên.
Lúc này trên tinh cầu, bên trong một cung điện tráng lệ, hơn mười người tụ tập, khí tức của ai cũng đều rất khủng bố, tinh lực trùng thiên.
Bên trong cung điện, có hơn sáu mươi vị Tiên Đế, ba vị Đạo Tổ.
Mà ở phía trên cùng của cung điện kia, trên bảo tọa do thần kim chế tạo có một thanh niên anh tuấn bá đạo ngồi ngay ngắn, chỉ là khí tức mà người đó trong lúc vô tình tỏa ra, liền khiến cho tất cả mọi người phía dưới nghẹt thở.
Mà những Tiên Đế phía dưới kia, không chỉ có nhân tộc, còn có rất nhiều những chủng tộc khác như Long tộc, Thanh Loan, các loại yêu tộc khác vân vân, đều là sinh linh trong Tam Giới.
- Chân Quân, Đế Tôn Các kia quá coi thường người khác rồi, Thần Nhãn Phong ta căn bản là không thể khai thác được tinh khoáng vũ trụ ở Hắc Nguyên Tinh Vực, Đế Tôn Các yêu cầu chia cho bọn họ một nửa tinh khoáng, bằng không vĩnh viễn không cho phép chúng ta khai thác tinh khoáng vũ trụ.
- Đế Tôn Các thực là quá đáng, mong Chân Quân ra tay, để cho bọn họ biết sự lợi hại của Thần Nhãn Phong ta!
- Mong Chân Quân ra tay!
Phía dưới ba vị Đạo Tổ mở miệng, vẻ mặt tức giận.
Các vị Tiên Đế cũng rất căm phẫn, mâu thuẫn giữa Thần Nhãn Phong cùng Đế Tôn Các đã không phải một hai ngày nữa, Đế Tôn Các ỷ vào có ba vị Thánh Nhân, nên làm việc phi thường bá đạo.
Bảo tọa phía trên, Dương Tiễn khép hờ hai mắt, trầm mặc hồi lâu, mới lên tiếng:
- Thánh Nhân của bọn họ ra tay rồi à?
- Vẫn có.
Một Đạo Tổ trả lời.
- Mặc dù các thánh không quy định rõ ràng, nhưng cường giả Thánh Cảnh không được can thiệp vào xung đột giữa các thế lực với nhau, là một quy tắc ngầm mà ai cũng biết rồi, bản Chân Quân cũng không tiện tự mình động thủ.
Dương Tiễn lạnh nhạt nói.
- Có điều. . .
Hơi dừng lại một chút, Dương Tiễn đang muốn nói tiếp, đột nhiên ánh mắt hắn đột nhiên trợn lên, vụt một cái đứng lên, khí tức Thánh Cảnh ngập trời phóng ra, hư không trong vòng vạn dặm vặn vẹo.
Oanh. . .
Cùng lúc đó, trên một ngọn núi cách đó mấy trăm ngàn dặm, đột nhiên xuất hiện một bông hoa sen màu xanh to lớn, cơn lốc màu xanh bao phủ đất trời, giống như đến ngày tận thế.
- Phu quân. . .
Giọng nói kỳ ảo mà vội vàng vang vọng toàn bộ Thánh Địa tinh cầu, sau đó một bóng người xinh đẹp đi ra từ trong bông hoa sen to lớn kia, vẻ mặt kích động, hóa thành lưu quang bay về phía ngoại vực.
------------