Một Đạo Tổ quát lớn.
Những người còn lại cũng phát hiện, Đường Tăng lại có thể sử dụng pháp lực, hơn nữa pháp lực chấn động không kém, từ đó áp lực của bọn họ tăng lên rất nhiều.
Đồng thời, bọn họ nghĩ tới một việc, mặc dù Thánh Nhân pháp chỉ có thể dùng trong Khổ Hải nhưng chỉ có thể phát ra công kích Đạo Tổ sơ cấp, cho dù là Đạo Tổ sơ cấp cũng không thể ngăn cản.
Nhưng Đường Tăng trong tình huống không có chút chuẩn bị nào lại tiếp được một kích tất sát kia.
Đây là việc làm người ta tuyệt vọng, bởi vì những người bọn họ đều mất đi pháp lực, người mạnh nhất chỉ phát ra thực lực Thiên Tiên.
Thực lực như thế đối mặt với Đường Tăng có thể phát huy mười thành thực lực, bọn họ không thể chiến thắng, cũng không nhìn ra chút hi vọng nào.
- Trốn!
Đột nhiên một Đạo Tổ quát lớn, hắn làm việc rất quyết đoán, không chút do dự đã nảy ra khỏi thi thể hái thủ, hắn tiến vào trong biển cả.
Những người còn lại phản ứng không chậm, sau khi Đạo Tổ lên tiếng thì nhảy vào trong biển.
Đường Tăng hơi sững sờ, hắn cười lạnh nói:
- Muốn chạy trốn? Muộn rồi!
Hắn đánh ra một chưởng, pháp lực mênh mông dâng lên như sóng biển quét qua tất cả.
- Oanh! ! !
Thần quang tỏa sáng, pháp lực bàng bạc uy áp thiên địa, lúc này Huyền Tiên và Tiên Đế cấp năm mươi trở xuống đều bị đánh thành bã vụn.
Hơn nữa, những thi thể hải thú to lớn trên mặt biển cũng bị một kích đánh tan thành mây khói, nước biển cũng bốc cháy hừng hực.
Lúc Đạo Tổ đối mặt với một kích hủy thiên diệt địa kia, lại có một đạo Thánh Nhân pháp chỉ bay ra bao phủ những người còn sót lại, sau đó hóa thành ánh sáng chạy vào trong biển
- Trốn chỗ nào?
Đường Tăng hét lớn, hắn thả người nhảy xuống biển.
- Bá...
Đường Tăng xuyên qua đáy biển mang theo gợn sóng thật dài, hắn truy tung đám người còn sót lại của Côn Luân tiên môn và Thục Sơn kiếm môn.
Nhưng đúng lúc này, trên người Đường Tăng bộc phát khí tức cường đại, động tác của hắn dừng lại
- Oanh...
Dường như đánh vỡ gông cùm xiềng xích nào đó, thần quang trên người Đường Tăng càng ngày càng chói mắt, khí tức tăng lên một mảng lớn, tu vi từ cấp 54 tăng lên cấp 55.
Thì ra Đường Tăng trước kia đánh chết đám người có vài tên là Tiên Đế ngoài cấp 55, số liệu của những Tiên Đế này bị phân phối và hắn tăng lên chóng mặt.
Cho nên mới xuất hiện tấn cấp.
Không nghĩ tới tấn cấp trong Khổ Hải có phần gian nan, từ đó Đường Tăng không thể không dừng lại.
Hắn vừa trì hoãn một lúc, đám người Côn Luân tiên môn và Thục Sơn kiếm môn còn sót lại biến mất không thấy đâu nữa.
- Lại để cho bọn chúng chạy thoát, thật sự quá đáng tiếc!
Đường Tăng cảm thấy tiếc nuối, nhưng lần này thu hoạch rất tốt, chẳng những tăng lên một tiểu cảnh giới, thậm chí đạt được vài tỷ điểm kinh nghiệm
Trước kia đánh chết Lăng Vân kiếm tiên, hắn đã đạt được năm tỷ điểm kinh nghiệm, về sau đánh chết những Tiên Đế kia, hắn đạt được không ít điểm kinh nghiệm.
Hôm nay Đường Tăng có được điểm kinh nghiệm hơn mười tỷ, đây là số liệu khả quan.
Đường Tăng cảm thấy tiếc nuối, trước kia dùng virus tiêu diệt vô số hải thú trong Khổ Hải, bởi vì không phải trực tiếp động thủ đánh chết, cho nên không thể tính toán thành chiến lợi phẩm, không có đạt được nửa điểm kinh nghiệm.
Bằng không hắn đã có tới mấy ngàn ngàn tỷ điểm kinh nghiệm, đã đủ hối đoái Thương Thiên Thủ.
- Đã như thế, ta nên quay lại Chu Tử quốc, sau đó cầm kiện bảo vật kia tới tay, nếu không bị Vương Mẫu hoặc Ngọc Đế đạt được thì không tốt.
Đường Tăng không do dự, hắn lập tức quay trở về, hắn có được khí tức của ba Đạo Tổ Côn Luân tiên môn, nếu có cơ hội, hắn tuyệt đối không bỏ qua.
Đó chính là điểm kinh nghiệm, trong mắt Đường Tăng, điểm kinh nghiệm chính là tiền, a đại biểu cho vô số khả năng.
- Oanh...
Đường Tăng bay lên trời, hắn xông ra khỏi mặt biển, mang theo sóng biển khủng bố, rồi sau đó hóa thành ánh sáng bay về phía chân trời, ngay sau đó hắn biến mất không thấy đâu nữa.
Lúc hắn xuất hiện lần nữa đã cách nơi cũ hơn trăm dặm.
Đường Tăng tiếp tục tiến lên, cũng không lâu lắm hắn lại nhìn thấy hải đảo Chu Tử quốc.
Nhắc tới cũng kỳ quái, ba năm trước không có hòn đảo này, lần này nhớ kỹ vị trí hòn đảo, hắn chỉ cần quay về là có thể tìm được dễ dàng.
- Cũng không biết người thần bí lưu lại cái gì cho bần tăng?
Đường Tăng phi thường chờ mong.