- Ngưu Lang Chức Nữ ở trên cầu Hỉ Thước gặp mặt, đột nhiên rơi vào Thiên Hà.
Thiên tướng nói.
- A?
Ngọc Đế kinh ngạc:
- Bảo vật kia đâu?
- Bảo vật? Bảo vật gì?
Thiên tướng kia cũng kinh ngạc.
- Chẳng lẽ không phải Ngưu Lang Chức Nữ bởi vì Thiên Hà có bảo vật xuất thế, mới rơi vào Thiên Hà sao?
- Cái này... Tạm thời còn chưa tra ra nguyên nhân.
Thiên tướng đáp.
- Thật sự là phế vật!
Ngọc Đế hừ lạnh:
- Nói tiếp.
- Vâng, này vốn chỉ là việc nhỏ, nhưng vài Thần Tiên thầm mến Chức Nữ nhảy vào Thiên Hà muốn cứu người, kết quả những Thần Tiên kia đều là vịt cạn, bị chết đuối không ít.
Thiên tướng kia vuốt mồ hôi lạnh, nói.
Thiên Hà cũng không phải dòng sông phổ thông, bên trong chính là Nhược Thủy, ngay cả Thần Tiên cũng có thể chết đuối.
Ngọc Đế nghe vậy, lập tức dở khóc dở cười, đồng thời lại có chút tức giận:
- Thật sự là một đám phế vật thành sự không có bại sự có thừa, còn không mau cứu người?
- Đã sai người cứu viện rồi.
...
Lúc này Trư Cửu Muội đã lặng yên rời Thiên Hà, nàng rất lạ lẫm với Thiên Đình, dù sao không có ký ức của Như Lai Phật Tổ, chỉ có thể xông loạn khắp nơi.
Hồi lâu sau, xa xa nhìn thấy một đám Thần Tiên bay tới bay lui, vận chuyển đồ vật.
Còn có thể nghe được tiếng nghị luận của đám Thần Tiên kia.
- Không nghĩ tới Lão Quân không chết, như vậy tốt quá, chỉ cần có Lão Quân, Thiên Đình liền không thiếu tiên đan.
- Không sai, Lão Quân tồn tại cỡ nào, làm sao lại bị Đường Tam Tạng đánh chết?
- Ta đoán chừng Lão Quân dùng khổ nhục kế, cố ý để Đường Tam Tạng cho rằng hắn đã vẫn lạc.
- Nói đúng, Lão Quân xưng là Đạo Đức thiên tôn, bản lãnh rất lớn.
...
Trư Cửu Muội khiêng hồ lô rượu, mặc dù say khướt, nhưng mơ mơ màng màng vẫn hiểu, Lão Quân trong miệng đám Thần Tiên kia đã từng bị sư gia gia của nàng đánh chết qua, nhưng bây giờ lại trở về.
Nói cách khác, Lão Quân gì kia có thù với sư gia gia?
Vậy thì dễ làm rồi.
Tiểu gia hỏa trực tiếp vỗ qua một chưởng.
- Bành...
Một Thần Tiên đang khiêng cái rương bay qua, đột nhiên kêu thảm rơi xuống.
- Chuyện gì xảy ra?
- Xảy ra chuyện gì?
Thần Tiên ở chung quanh lấy làm kinh hãi.
Tiểu gia hỏa liên tục xuất thủ, vỗ ra một chưởng lại một chưởng.
- Bành!
- Bành!
- Bành...
- A a...
- Trứng của ta a...
- Ngao...
Mấy Thần Tiên khác từ trên trời rơi xuống, kêu thảm ở trên mặt đất, đồ vật trong rương vãi đầy mặt đất, kia là các rương dược liệu, ở Thiên Đình rất phổ biến, nhưng số lượng nhiều, giá trị liên thành.
Lúc này tiểu gia hỏa mới nện bước đi qua, nhặt lên một cây dược liệu gặm một cái.
- Oa nha, thật là khó ăn... Phi phi phi...
Tiểu gia hỏa căm ghét nhổ dược liệu ra, vừa đắng vừa hôi, quá khó ăn, nàng càng không ngừng nhổ nước miếng, để đám Thần Tiên đang kêu thảm ứa ra mồ hôi, tiểu gia hỏa này là ai a?
Một đám Thần Tiên ăn mặc giống như Dược đồng đã đoán được khả năng chính là tiểu gia hỏa này đánh lén bọn hắn, nhưng hiện tại bọn hắn đau đến không đứng dậy được, chỉ có thể giương mắt nhìn.
Lúc này tiểu gia hỏa nhìn thấy trên mặt đất có một cái lò, lớn cỡ bàn tay, ánh mắt của nàng sáng rực, vội vàng nhặt lên, thả ở trong miệng liền gặm.
Đám Thần Tiên đang kêu thảm đổ mồ hôi càng lợi hại, cô nãi nãi, đây là lò luyện đan Lão Quân vừa mua, dùng để luyện đan, không phải dùng để ăn?
- Ấp úng...
Nhưng để đám Dược đồng lác mắt là, tiểu gia hỏa lại thật gặm được một miếng, đám Dược đồng kia lập tức mở to hai mắt nhìn.
Phải biết, cái lò kia là Tiên Khí a, có thể chịu đựng được Tam Muội Chân Hỏa nung nấu, lại bị cắn một miếng?
Tiểu gia hỏa này đến cùng là đồ vật gì a? Hàm răng của ngươi là Tiên Khí sao?