Siêu Cấp Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 901: Chương 901: Thượng Đế. (1)




Oanh...

Một phần lục địa bị bàn tay của Đường Tăng phá nát, sau đó bàn tay hắn nắm chặt lại, nắm Nguyệt cung trong tay, nhanh chóng thu hồi lại.

Lúc này Đường Tăng mới phát hiện tòa cung điện này có gì đó kì lạ, Hỗn Độn đang gầm thét quay cuồng mà vẫn hoàn hảo không tổn hại gì như cũ, có một tầng lực lượng thần bí bảo vệ cung điện.

Đường Tăng cầm cung điện trong bàn tay truyền đến tính đàn hồi rất mạnh, giống như cầm một quả bóng cao su vậy.

Không đúng, giống như một đóa hoa hoàn toàn trong suốt, bao bọc bảo hộ cung điện. Đường Tăng nhận ra đây chính là đóa hoa Vô Danh biến dị lần trước hắn đã chế tạo ra.

Điều thần kì ở đây chính là đóa hoa này lại có vòng bảo hộ uy lực nửa bước Thánh Cảnh, điều này có chút bất ngờ.

- Là ngươi?

Đột nhiên bên trong cung điện truyền ra giọng nói của Hằng Nga.

Đường Tăng cúi đầu nhìn, chỉ thấy bên trong cung điện có chút bị tàn phá, Hằng Nga suy yếu dựa lên một bên vách tường, giật mình nhìn hắn.

- Ngươi bị thương rồi?

Đường Tăng sa sầm mặt, cũng may hắn tới cũng nhanh, nếu không hậu quả thật không thể tưởng tượng được.

- Ta... Cẩn thận...

Đột nhiên vẻ mặt Hằng Nga biến sắc.

Một tia sáng chói mắt đánh xuyên qua Hỗn Độn, bắn về phía Đường Tăng.

Đường Tăng lật tay một cái dùng một chưởng chụp tới.

Bùm...

Chùm sáng kia tiêu tán, thân thể khổng lồ của Đường Tăng cũng bị đẩy lui vài bước, giẫm bạo phá nát Hỗn Độn.

Trong mắt Đường Tăng xuất hiện sát ý, ngưng mắt nhìn lại liền nhìn thấy một nam nhân trung niên với mái tóc vàng đôi mắt xanh biếc đang kinh ngạc nhìn hắn.

Trên người nam nhân này tản ra Thánh Uy cường đại, hiển nhiên là một pho tượng Thánh Cảnh hàng thật giá thật.

- Jehovah?

Đường Tăng hỏi, đồng thời cũng nghiêm túc hơn, đấy chính là Thánh Nhân thật sự lần đầu tiên hắn đối mặt, không biết thực lực hiện giờ của bản thân so sánh thế nào với Thánh Nhân.

- Hả? Ngươi biết ta?

Người đánh lén chính là Jehovah, hắn cười lạnh nói:

- Để mỹ nhân lại, ngươi có thể rời đi...

- Để lại cái P nhà ngươi!

Đường Tăng tát một cái tới, bàn tay khổng lồ như mảng bầu trời, những nơi nó đi qua Hỗn Độn đều bị bạo nổ.

- Hành động liều lĩnh!

Jehovah cười lạnh, dùng một ngón tay chỉ tới

Thần nói phải có ánh sáng...

Ngay tức khắc một chùm tia sáng chói mắt đánh về hướng lòng bàn tay của Đường Tăng.

Bùm...

Một tiếng vang thật lớn truyền tới, chùm sáng nổ tung, Jehovah vẫn chưa kịp phản ứng thì đã bị đánh bay ra ngoài.

- Làm sao có thể?!

Vẻ mặt Jehovah mờ mịt bị dọa sợ, sững sờ nhìn Đường Tăng, bản thân đã là cường giả Thánh Cảnh rồi, vậy mà lại bị một cái tát đánh bay ra ngoài sao?

- Ánh sáng cái P nhà ngươi!

Đường Tăng lại một lần nữa vung mạnh tay tới.

- Ta không tin! Thánh Quang Thẩm Phán!

Jehovah hét lớn, bắn ra một một tia sáng chói mắt bao phủ về phía Đường Tăng.

Kết quả Thánh Quang trực tiếp bị đánh nát, Jehovah lại một lần nữa bị tát bay đi, xương cốt bị vỡ nát mấy cái.

- Làm sao có thể? Ta là Thánh Cảnh mà?!

Jehovah muốn phát điên rồi, hắn rõ ràng cảm nhận được trên người Đường Tăng không có một chút Thánh Uy nào, nhưng vì sao thực lực lại cường đại đến như vậy?

- Thánh Uy cái P nhà ngươi, nữ nhân của lão tử cũng dám động vào!

Đường Tăng lại một lần nữa vung mạnh bàn tay điên cuồng lao tới.

Ầm ầm...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.