Đông phương Tiên giới, Thiên Đình, trên Lăng Tiêu Bảo Điện.
Ngọc Đế nghe Lý Thiên Vương nói đã thành công lấy đi Nhị Trang sơn, đồng thời ẩn ẩn cảm ứng được người Côn Luân tiên môn giáng lâm, trong lòng không khỏi mừng thầm.
- Hừ hừ, Đường Tam Tạng đáng chết, ngươi không phải cần trải qua trắc trở sao? Trẫm giúp ngươi một chút a!
Trong lòng Ngọc Đế cười lạnh, tựa hồ đã nhìn thấy cảnh sư đồ Đường Tăng vật lộn với Côn Luân tiên môn.
Coi như bị Đường Tăng vạch trần là hắn để cho người lấy đi Nhị Trang sơn, hắn cũng không sợ, chỉ cần tùy tiện tìm một cái cớ liền có thể lừa gạt qua, nhiều nhất trả Nhị Trang sơn trở về là được.
Hắn tin tưởng, Côn Luân tiên môn sẽ không bởi vì một chút chuyện nhỏ, liền trở mặt với Thiên Đình.
- Báo...
Bỗng nhiên Thái Bạch Kim Tinh hóa thành một đạo quang mang, từ đằng xa bay tới, vẻ mặt vội vàng.
- Thái Bạch, chuyện gì gấp gáp như vậy?
Vẻ mặt Ngọc Đế bình tĩnh.
Trước đó Ngọc Đế để Thái Bạch Kim Tinh đi xem sư đồ Đường Tăng cùng Côn Luân tiên môn “va chạm”, chủ yếu là tính toán ở sau khi hai phe đại chiến túi bụi, Thái Bạch Kim Tinh ra sân làm người tốt.
- Xảy ra chuyện, xảy ra chuyện lớn!
Thái Bạch Kim Tinh sốt ruột nói.
- Sự tình bao lớn?
Ngọc Đế vẫn rất bình tĩnh:
- Chẳng lẽ Đường Tam Tạng bị thua thiệt? Này coi là chuyện lớn gì? Vừa vặn để hắn biết, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.
Ngọc Đế căn bản không nghĩ tới Côn Luân tiên môn ăn thiệt thòi, bởi vì thế lực của Côn Luân tiên môn có thể so với toàn bộ Thiên Đình, thực lực cường đại.
Chủ yếu nhất là, Côn Luân tiên môn cực kỳ bao che khuyết điểm, tiểu bối bị thua thiệt, trưởng bối khẳng định sẽ ra mặt, những trưởng bối kia của Côn Luân tiên môn cả đám đều không phải dễ trêu, cho dù Tôn Ngộ Không có thể ngăn cản một cái, nhưng muốn ngăn cản càng nhiều, kia là không có khả năng.
- Người Côn Luân tiên môn...
- Người Côn Luân tiên môn đánh Đường Tam Tạng?
Vẻ mặt Ngọc Đế bình tĩnh.
- Không phải, không phải, Đường Tam Tạng giết người Côn Luân tiên môn...
Thái Bạch Kim Tinh rất không dễ dàng, mới rốt cục nói xong câu này.
- Là việc này a?
Ngọc Đế vẫn còn bình tĩnh:
- Giết mấy cái? Cường giả của Côn Luân tiên môn có phản ứng gì không?
Ở Ngọc Đế xem ra, Côn Luân tiên môn nhiều người như vậy, hàng năm lịch luyện đều sẽ chết mấy cái, đó căn bản không tính sự tình.
Nhưng lại nghe Thái Bạch Kim Tinh nói:
- Giết sạch, những người kia của Côn Luân tiên môn đều bị Đường Tam Tạng giết sạch.
Cuối cùng Thái Bạch Kim Tinh lại bổ sung nói:
- Ngay cả Tam Phục trưởng lão của Côn Luân tiên môn, cũng bị Đường Tam Tạng giết.
- Cái gì?
Ngọc Đế bỗng nhiên đứng lên, cái trán toát ra mồ hôi lạnh:
- Tam Phục trưởng lão bị giết?
- Là Đường Tam Tạng tự tay giết chết, đầu bị đánh nổ, cực kỳ thê thảm.
Thái Bạch Kim Tinh lau mồ hôi lạnh nói.
Ngọc Đế lảo đảo, kém chút ngất đi, mặc dù hắn biết Đường Tam Tạng giỏi gây chuyện, lại không nghĩ rằng có thể gây chuyện như thế, ngay cả Đạo Tổ của Côn Luân tiên môn cũng bị Đường Tam Tạng giết, Đường Tam Tạng, sao ngươi không lên trời a?
- Xong...
Ngọc Đế đã có thể tưởng tượng đến, Côn Luân tiên môn khẳng định sẽ bởi vậy quyết liệt với Thiên Đình, nói không chừng đại chiến quét sạch Tam giới sẽ bởi vậy bộc phát.
Một Đạo Tổ, đây tuyệt đối là tồn tại đại lão một phương, là lão tổ tông, vẫn lạc ở trong Tam giới, Côn Luân tiên môn chắc chắn sẽ không bỏ qua.
- Nhanh, Lý Thiên Vương, mau trả Nhị Trang sơn về.
Ngọc Đế vội vàng quát, hắn nhất định phải đẩy trách nhiệm sạch sẽ, để Côn Luân tiên môn không tìm hắn gây phiền phức.
- Mặt khác, phái người đi thông tri Côn Luân tiên môn, nói Đường Tam Tạng coi trời bằng vung, đại náo Thiên Đình, làm cho Quan Âm Bồ Tát vẫn lạc, Thiên Đình cùng Đường Tam Tạng thế bất lưỡng lập, nguyện ý cùng Côn Luân tiên môn chung một chỗ truy cứu trách nhiệm của Đường Tam Tạng!
Hiện tại nhất định phải rũ sạch quan hệ giữa Thiên Đình cùng Đường Tam Tạng.
...
Thời điểm Ngọc Đế khẩn cấp an bài các loại công việc, Văn Thù Bồ Tát đã tìm được Nguyệt Quang Bồ Tát cùng Phổ Hiền Bồ Tát… bàn luận làm sao tiếp dẫn Như Lai Phật Tổ chuyển thế thân.
Trên một tiên sơn, Văn Thù Bồ Tát, Phổ Hiền Bồ Tát, Nguyệt Quang Bồ Tát, Đại Thế Chí Bồ Tát, Địa Tạng Vương Bồ Tát, Di Lặc Bồ Tát… đều đến.
Ngoại trừ Quan Thế Âm Bồ Tát, bảy vị Bồ Tát còn lại đều đã đến đông đủ.