Siêu Cấp Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 519: Chương 519: Tiếp tục lên đường (2)




- Quốc sư đi nơi nào?

- Quốc sư làm sao không thấy?

Càng ngày càng nhiều người phát hiện Đường Tăng đã rời đi, đều cực kỳ nghi hoặc, các nàng thậm chí không biết Đường Tăng rời đi lúc nào.

- A, ta giống như không đồng dạng.

Bỗng nhiên có người kinh hô.

- Ta cũng vậy, giống như khí lực lớn hơn rất nhiều.

- Ta… ta cảm giác giống như trẻ ra...

...

Toàn bộ quảng trường hoàng cung, vô số nữ nhân hưng phấn.

Bất quá trong lòng các đại thần lại nặng nề, bởi vì các nàng nhớ ra cái gì đó.

- Quốc sư...

Nữ Vương bỗng nhiên chạy ra ngoài, vẻ mặt sốt ruột.

- Bệ hạ...

- Bệ hạ cẩn thận dưới chân...

Các đại thần vội vàng đuổi theo, Lam Diên càng ở phía trước mở đường.

- Gì vậy nhỉ?

- Xảy ra chuyện gì vậy?

- Vì sao Nữ vương bệ hạ vội vã như thế?

Tất cả mọi người ở trên quảng trường thấy là lạ.

- Đúng rồi, trước đó ta giống như nghe nói, quốc sư sắp đi, sẽ không phải là hôm nay chứ?

- Cái gì?

- Quốc sư muốn đi?

Sắc mặt tất cả mọi người cũng thay đổi, Đường Tăng đối với các nàng mà nói, không chỉ là một nam nhân trân quý, càng như là ô dù của các nàng.

Hiện tại nghe nói Đường Tăng muốn đi, đều vội vàng.

- Quốc sư...

- Nhanh, quốc sư khẳng định không đi xa, ta đi theo bệ hạ, bệ hạ khẳng định biết quốc sư ở nơi nào.

Tất cả mọi người vội vàng đi theo nữ vương bệ hạ chạy ra ngoài thành, tạo thành một dòng lũ lớn.

Bởi vì Nữ Vương đạt được bí kíp Đường Tăng cho nàng, sớm nhìn qua nội dung, hơn nữa cùng Đường Tăng phát sinh qua quan hệ, trên người có khí tức của Đường Tăng, khiến cho nàng thu hoạch rất lớn, tốc độ cũng cực nhanh.

- Quốc sư làm sao ngay cả đi cũng không nói một tiếng?

Nữ Vương vừa trách cứ vừa sốt ruột, tốc độ càng lúc càng nhanh, bỏ mọi người lại đằng sau, chỉ có Lam Diên còn có thể đuổi theo, một tấc không rời, lo lắng nàng ngã xuống.

- Sư gia gia...

Bỗng nhiên Nữ Vương nghe được tiếng la khóc của Trư Cửu Muội từ phía trước truyền đến, trong lòng lập tức gấp hơn.

Chẳng biết lúc nào trời nổi mưa to, mưa như trút nước.

Nữ Vương cùng Lam Diên rốt cục đuổi tới ngoài thành, xa xa nhìn thấy trong mưa to phía trước, Đường Tăng cùng năm đồ đệ một bước mấy chục mét, đi vội ở trong mưa to.

- Quốc sư...

Nữ Vương lớn tiếng gọi.

- Sư phụ...

Lam Diên cũng nhẹ giọng nỉ non, không biết vì sao, nàng tựa hồ nhìn thấy sắc mặt của Đường Tăng cùng năm đồ đệ đều cực kỳ ngưng trọng.

- Sư gia gia, không nên đi...

- Ô ô...

- Cửu Muội không cho người đi...

Trư Cửu Muội còn đuổi theo, kêu khóc ở trong mưa to.

Tốc độ của nàng đã rất nhanh, nhưng vẫn đuổi không kịp đám người Đường Tăng.

Trư Trư Hiệp cũng đuổi theo ở phía sau, mặc dù hắn không khóc, nhưng cực kỳ sốt ruột cùng không bỏ.

Phía trước, Trư Bát Giới cực kỳ đau lòng, rất muốn trở về, nhưng Đường Tăng lệnh Tôn Ngộ Không giữ chặt hắn, không thể để cho hắn quay đầu.

Bởi vì Đường Tăng cảm giác được, bọn hắn không thể lưu ở Nữ Nhi quốc nữa, con đường thỉnh kinh tựa hồ không đơn giản như hắn tưởng tượng, một khi lên đường, hết thảy đã không thể do hắn định đoạt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.