- Nữ thí chủ có chuyện gì cũng từ từ, kích động là ma quỷ!
Đường Tăng vội vàng nói, sau đó thuấn di một cái rời khỏi nơi này.
- Ngộ Không, mang nàng về.
Thanh âm của Đường Tăng vang vọng trên không trung.
- Hòa thượng chết tiệt, bản cô nương không để yên cho ngươi!
Thanh Dật quát lên, tức giận đến muốn giết người.
Đường Tăng thuấn di một cái đã trở lại chỗ cũ, nhìn thấy Tằng Tiểu Muội cùng Cao Thúy Lan đều đã tỉnh lại.
Hai người nhìn thấy thư sinh áo trắng đột nhiên xuất hiện, đều biến sắc.
Long Quy ở cách đó không xa cũng kinh ngạc liếc mắt nhìn thư sinh kia.
- Ngươi là ai?
Cao Thúy Lan cảnh giác nói.
Đường Tăng lắc chiết phiến, mỉm cười nói:
- Hai vị mỹ nữ, tại hạ họ Bạch, là Bạch Mã Hoàng Tử của các ngươi.
- Bạch Mã Hoàng Tử là cái gì?
Tằng Tiểu Muội hỏi, rất tò mò người thư sinh đột nhiên xuất hiện này, cũng không bị hắn dọa sợ.
Đường Tăng bỗng nhiên phản ứng lại, cái thời đại này vẫn chưa có truyền thuyết của
Bạch Mã Hoàng Tử- , khó trách lúc trước phản ứng của Thanh Dật sẽ như vậy.
Nghĩ tới đây, Đường Tăng lắc mình biến hóa, lại lần nữa biến trở về nguyên dạng, trường bào màu trắng biến thành áo cà sa, tóc dài biến mất, biến thành mũ cao tăng, chiết phiến trong tay cũng trở thành Cửu Hoàn Tích Trượng.
Cao Thúy Lan cùng Tằng Tiểu Muội nhìn thấy Đường Tăng biến trở về dáng vẻ cao tăng, đều có chút sững sờ.
- Lão công?
- Đại sư phụ? Ngài là đại sư phụ?
Tằng Tiểu Muội kinh ngạc nhất, nàng lần đầu nhìn thấy loại phép thuật này của Đường Tăng.
Lúc này Tôn Ngộ Không mang theo Thanh Dật trở về, Thanh Dật nhìn Đường Tăng biến trở về dáng vẻ ban đầu, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, có điều nàng biết mình bây giờ căn bản không phải đối thủ của Đường Tăng, cho nên nhịn xuống lửa giận, không lại tự rước lấy nhục nữa.
- Tiểu Muội đói bụng không, đến đây, ăn thịt nướng. Thúy Lan cũng ăn đi.
Đường Tăng xé xuống thịt nướng đưa cho Tằng Tiểu Muội cùng Cao Thúy Lan.
Hai người vui vẻ tiếp nhận thịt nướng bắt đầu ăn.
Lúc này Đường Tăng phát hiện, các nàng dĩ nhiên đã đến cấp ba, thể chất cũng tăng cường rất nhiều, pháp lực trong cơ thể cũng có không ít.
Mặc dù chút thực lực này ở trước mặt Đường Tăng không đáng nhắc tới, thế nhưng so với phàm nhân mà nói, đã coi như rất mạnh rồi.
Sau đó Đường Tăng nhìn về phía Thanh Dật, nàng đang tức giận trừng mắt nhìn hắn, nếu không phải kiêng kỵ thực lực hắn, lúc này nàng khẳng định đã xông lên liều mạng với hắn rồi.
- Cô nương, ngươi muốn ăn không?
Đường Tăng dùng hạ phẩm linh khí chủy thủ cắt xuống một khối thịt nướng, cười nói với Thanh Dật.
- Bản cô nương còn lâu mới ăn thức ăn của ngươi!
Thanh Dật hừ lạnh nói.
- Là chính ngươi không ăn đấy, sau đừng có khóc lóc nói bần tăng bắt nạt ngươi nữa.
Đường Tăng cười khà khà nói.
Thanh Dật nhất thời cảm thấy không có chỗ dung thân, đồng thời nghiến răng, thẹn quá thành giận trừng mắt nhìn Đường Tăng.
- Không ăn cũng được, chờ chút nữa đói bụng hôn mê bần tăng cõng ngươi lên đường.
Đường Tăng cười nói:
- À, ôm cũng được.
- Ngươi. . .
Thanh Dật nghiến răng, bỗng nhiên đi tới trước mặt Đường Tăng, đoạt lấy chủy thủ, cắt xuống một miếng thịt lớn, há to miệng cắn, đồng thời tức giận trừng Đường Tăng, giống như đang ăn thịt Đường Tăng.
Khiến Đường Tăng đều có cảm giác tê cả da đầu.
Đêm đó có Thanh Dật ở bên cạnh, Đường Tăng không thân thiết với Cao Thúy Lan, hắn luôn cân nhắc một chuyện, đó chính là sắp xếp cho người phụ nữ của mình.
Mặc dù hắn luôn muốn mang theo các nàng đi cùng mình, thế nhưng vừa mới bắt đầu còn tốt, sau một quãng thời gian, nhất định sẽ bị những thần tiên thần phật kia biết, nhất định sẽ gặp phiền phức.
Thế nhưng khiến hắn bỏ rơi người phụ nữ của mình, để các nàng ở lại một nơi nào đó, thì hắn lại không nỡ.
- Hệ thống, chỗ mày có không gian bảo vật trong truyền thuyết hay không, có thể cho người ở trong đó?
Đường Tăng nghĩ đến một biện pháp giải quyết, nếu có loại bảo vật này, vậy thì dễ dàng rồi.
- Có, đạo phẩm linh bảo có thể chứa được vật còn sống, cho sinh linh ở trong đó.
Hệ thống nói.
- Thật sự có?