Siêu Cấp Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 829: Chương 829: Vừng mở rộng cửa, động Bàn Tơ (1)




Đám người Tôn Ngộ Không vội vàng đuổi theo.

Phía trước là một mảnh sương mù mờ mịt, khắp nơi đều là sương mù, dùng mắt thường khó có thể nhìn thấy được quá xa.

- Có yêu khí.

Tôn Ngộ Không nói.

- Điều này có gì kỳ quái đâu? Ở đây trước đây hơn phân nửa có rất nhiều yêu quái thường lui tới, chỉ có điều chắc hẳn đều bị Như Lai Phật Tổ đánh chết.

Ngưu Ma Vương không để ý nói.

- Mau nhìn kìa, có rất nhiều con nhện...

Bỗng nhiên Lục Nhĩ Mi Hầu nói.

Quả nhiên, trong sương mù dày đặc phía trước có rất nhiều mạng nhện, phía trên có rất nhiều con nhện nhỏ.

Có con lớn bằng ngón út, có con lớn bằng cái bát to, còn có con lớn chừng nửa thước, phân bố ở trên cây xung quanh, kết thành rất nhiều mạng nhện.

Ở đây lại giống như vương quốc của loài nhện, trên những sương mù dày đặc thực tế chính là sương mù do con nhện phun ra, có độc.

Chỉ có điều mức độ khói độc này không có mấy ảnh hưởng đối với đám người Đường Tăng.

- Như vậy làm sao có thể đi được chứ? Nhiều nhệm như vậy cơ mà?

Sa Tăng hỏi.

- Ngu ngốc, một quyền lại giải quyết xong!

Ngưu Ma Vương khinh thường nói, hắn giơ Ngưu Ma Quyền lên muốn giết chết. Chỉ có điều Lục Nhĩ Mi Hầu vội vàng kéo hắn lại.

- Làm gì vậy?

Ngưu Ma Vương bất mãn.

Lục Nhĩ Mi Hầu nhìn Đường Tăng bĩu môi. Ngưu Ma Vương sửng sốt, quay đầu nhìn lại, phát hiện ánh mắt của Đường Tăng phát sáng, hình như nhìn thấy bảo bối gì đó.

- Sư phụ, ngài đây là?

Ngưu Ma Vương nghi ngờ hỏi.

- Con nhện tinh.

Đường Tăng cao hứng nói:

- Chúng ta một đường đi tới, gặp phải càng lúc càng nhiều con nhện, điều này nói rõ con nhện tinh vẫn ở phía trước, cũng không có bị Như Lai đánh chết.

- Thì tính sao?

Ngưu Ma Vương kỳ quái.

- Ngươi không hiểu.

Đường Tăng phất tay nói, vẻ mặt cao thâm khó dò.

Ngưu Ma Vương lập tức không hiểu ra sao, đám người Tôn Ngộ Không cũng giống như vậy.

- Đi, tiếp tục đi, đừng có ngừng lại.

Đường Tăng kích động, tốc độ nhanh hơn hơn, đi vào sâu bên trong ngọn núi lớn:

- Nhện tinh ơi, ta tới rồi!

Đám người Tôn Ngộ Không nhìn nhau, cũng vội vàng tăng tốc độ nhanh hơn, đuổi theo.

Dãy núi này có các loại độc trùng, trong đó nhện là nhiều nhất.

- Bá bá bá...

Trong rừng rất nhiều con nhện leo lên, kèm theo tiếng xào xạc.

Còn có một vài con nhện muốn công kích đám người Đường Tăng, phun ra mạng nhện, chỉ có điều đều bị Tôn Ngộ Không dùng một cây đuốc lại đốt cháy sạch, không biết có bao nhiêu con nhện lớn bị giết chết.

- Ngộ Không, nhẹ nhàng một chút, không nên phá sát giới quá nhiều, trời đất sẽ oán giận.

Đường Tăng dạy dỗ.

- Vâng, sư phụ.

Tôn Ngộ Không ngượng ngùng nói.

- Trời đất nổi giận thì sao, có thể được ăn sao?

Ngưu Ma Vương bĩu môi.

Đường Tăng không để ý tới hắn, dù sao phần lớn đám con nhện nhỏ này đều vừa thành tinh, thậm chí rất nhiều con đều là con nhện bình thường, nhiều nhất chỉ được xem như là mãnh thú mà thôi, cũng không phải là bảy con nhện tinh này.

Hiện tại Đường Tăng đã không để mắt tới những tiểu yêu bình thường nữa, chút điểm kinh nghiệm này hắn đã chướng mắt.

Cuối cùng, bọn họ đi ra khỏi dãy núi này, nhìn thấy được một nơi trống trải, một gian nhà lá tinh xảo đang nằm ở vị trí nơi đó.

- Chà chà chà, rốt cuộc tìm được các ngươi!

Đường Tăng chà xát tay, hóa thành một trận gió vọt vào trong gian nhà lá.

Kết quả, bên trong không có gì cả, vườn không nhà trống, trong không khí vẫn lưu lại yêu khí cường đại, hiển nhiên những con nhện tinh mới vừa đi không lâu.

Đương nhiên, Đường Tăng cũng không biết chỗ thế giới này, nhện tinh sẽ là một hay là bảy, bởi vì kiếp trước hắn xem qua Tây Du Ký không ít lần, số lượng của những con nhện tinh đều khác nhau.

- Sư phụ?

Đám người Tôn Ngộ Không cũng tiến vào gian nhà lá, nghi ngờ nhìn Đường Tăng, không biết Đường Tăng đang giở trò quỷ gì.

- Có trang phục của nữ nhân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.