Siêu Cấp Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 837: Chương 837: Xây dựng tường thành ngăn cản Đường Tăng (1)




- Xấu một chút cũng không sao, nửa năm này các huynh đệ đã không được chạm qua nữ nhân, chỉ cần là nữ nhân thì tốt rồi, bắt trở về, cho các huynh đệ giảm nhiệt.

Đại đương gia không để ý nói:

- Hơn nữa, nữ nhân béo này thoạt nhìn rất khỏe mạnh, chắc hẳn là có thể chơi được lâu, nếu không thoáng cái đã bị các huynh đệ chơi chết, lại không chơi được nữa.

- Đúng đúng đúng, đại ca nói đúng.

Lão nhị cười nịnh nọt nói.

- Chủ yếu nhất chính là ngươi xem ngực của nữ nhân kia, rắn chắc thế nào, thật giống như cơ ngực vậy.

Đại đương gia nói lần nữa.

- Các ngươi đâm đầu vào chỗ chết!

Như Lai Phật Tổ thẹn quá thành giận, một tát đánh tới.

- Ầm!

Lão nhị có nửa mái tóc bạc kia trực tiếp bị đánh nổ, bảy tám người phía sau đều bay ra ngoài, thân thể bay tới ở giữa không trung lại nổ nát vụn.

Thậm chí ngay cả Đại đương gia cũng bị đánh nát nửa người, bay ra ngoài hơn mười thước.

Những thổ phỉ này lập tức trợn mắt há hốc mồm, sau đó sắc mặt mỗi người lập tức biến đổi.

Như Lai Phật Tổ còn không dừng tay, vẫn muốn tiếp tục công kích, Đường Tăng vội vàng ngăn cản nàng, cười hì hì nói:

- Không thể động thủ, sát sinh là không đúng.

- Đúng cái đầu ngươi, để cho bản tọa giết chết bọn chúng!

- Không được, bọn họ là người phàm, giết người phàm là không đúng.

Đường Tăng trả lại những lời Như Lai Phật Tổ từng nói cho nàng.

Như Lai Phật Tổ quả thực muốn nôn ra máu:

- Ngươi có tránh ra hay không? Không tranh ra, ngay cả ngươi bản tọa cũng sẽ đánh.

- Giết người phàm là không đúng, ngươi không thể phá sát giới.

Đường Tăng nghiêm trang nói.

- Lăn!

Như Lai Phật Tổ đã tức giận không kìm chế được nữa, trực tiếp sử dụng một thủ đoạn nhỏ, một bàn tay khổng lồ từ trên cao hạ xuống, đánh cho những thổ phỉ đang chạy loạn kia trở thành cặn bã.

Cho dù là những thổ phỉ đã chạy xa cũng bị hất bay ra ngoài không biết bao nhiêu xa, tuyệt đối không thể nào sống được.

- Này, ngươi làm sao có có thể tùy tiện sát sinh như vậy chứ? Ngươi làm như vậy là không đúng.

Đường Tăng hô lớn:

- Ngươi thật đáng ghét, những người phàm kia đối với ngươi tốt như vậy, ngươi không ngờ lại giết hết tất cả bọn họ...

- Kim Thiền Tử, bản tọa liều mạng với ngươi!

Như Lai Phật Tổ thẹn quá thành giận, toàn thân bạo phát ra uy thế khủng khiếp, trong lúc nhất thời thiên địa biến sắc, nàng muốn thật sự động thủ.

- Ai u, chạy mau, bọn họ sắp đánh nhau.

- Nhanh rời khỏi nơi này...

Đám người Tôn Ngộ Không cực kỳ hoảng sợ, thoáng cái đã hóa thành lưu quang chạy không còn thấy bóng dáng tăm hơi, bọn họ sợ hãi, lo lắng sẽ trở thành cá trong chậu bị vạ lây.

Đường Tăng vội vàng làm ra trạng thái hai tay hợp lại thành chữ thập.

Động tác của Như Lai Phật Tổ bị kìm hãm, theo bản năng che đầu, tức giận trừng mắt với Đường Tăng, chỉ có điều nàng không tiếp tục ra tay lần nữa, hiển nhiên đặc biệt e sợ uy lực của Phật Niệm Kim Cô.

Đám người Tôn Ngộ Không đã chạy đi rất xa cảm thấy không đánh nữa, cuối cùng mới dám trở về.

- Sư phụ, mọi người phải tỉnh táo, Tam giới này không có khả năng chịu nổi các ngươi lăn qua lăn lại đâu.

Tiểu Bạch Long nơm nớp lo sợ nói.

Những người khác cũng gật đầu. Như Lai Phật Tổ và Đường Tăng hiện nay đã là tồn tại cao nhất trong Tam giới, một khi hai người đánh nhau, toàn bộ Tam giới đều sẽ gặp phải tai ương.

- Sư phụ, những người đó đều chết rồi.

Tôn Ngộ Không nói:

- Một người cũng không còn, tất cả đã bị Như Lai một tát đánh thành cặn bã.

- Hừ!

Như Lai Phật Tổ hừ lạnh một tiếng, sau đó lại niệm một câu:

- Tội lỗi, tội lỗi!

- Ha hả.

Đường Tăng cười giễu cợt một tiếng, đối với sự dối trá của Như Lai Phật Tổ, hắn nhìn cảm thấy đặc biệt không quen mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.