Tiếng mở cửa một lúc một lớn, sau đó cánh cửa liền được hé ra chút ít, sắc mặt của Điền Lâm càng ngày càng khó coi. Bây giờ hắn rất hối hận, cực kì hối hận, không phải hối hận vì chuyện làm cùng Liễu Hàm Ngọc, mà là vì quên khóa cửa.
Làm cùng Liễu Hàm Ngọc vì sao phải hối hận? Sướng đến vậy cơ mà!
Bỗng nhiên, bên ngoài truyền đến tiếng điện thoại “Reng! Reng!“.
Tân Quý Anh nghe xong thì không tiếp tục mở cửa nữa mà là chạy đi nghe điện thoại.
Trong ngày, Điền Lâm thở phào một hơi, hắn cảm thấy không hối hận chút nào, cảm giác mạnh như vậy mới sướng!
Nhưng mà, về sau cũng nên nhớ khóa cửa lại, chứ cảm giác mạnh như thế xảy ra hoài thì có ngày chắc hắn cũng chết vì bị yếu tim quá.
Điền Lâm nhanh chóng mặc lại quần áo, đồng thời thúc giục Liễu Hàm Ngọc một bên cũng nên nhanh lên.
Liễu Hàm Ngọc nghi hoặc nhìn Điền Lâm: “Ê, Lâm, tại sao lại phải sợ như vậy nhỉ? Cảm giác này rất sướng mà? Cho cô biết cũng có sao đâu?”
Điền Lâm nghe xong liền muốn chửi lên, bà chị, con không muốn làm hậu nhân Minh báo đâu!
Thế nhưng, dù gì người ta cũng là phụ nữ, nên xoa một chút cũng tốt: “Hừm, chuyện này bà không biết đâu, sau này hẳn sẽ biết, nhưng nhớ lời tôi, đừng nói chuyện này với và cũng đừng làm như vậy với bất kì người nào khác, trừ tôi!”
Vẻ mặt của Điền Lâm nghiêm chính sau khi nói câu đó xong thì Liễu Hàm Ngọc cảm thấy hình như nó có ẩn ý hơi xa, tại sao không phải ai khác mà lại là ông?
Mặc dù nghĩ vậy, nhưng Liễu Hàm Ngọc cũng không nói ra, chỉ nói: “Ừ, tôi biết rồi!”
Sau đó, hai người bước ra ngoài, nhìn lên đồng hồ, ồ! 11 giờ rồi, đến giờ ăn cơm rồi!
Thế là đúng giờ, cả lớp bắt đầu ăn cơm, đến chiều, ra về!
...
Trên đường về, Điền Lâm được ông ba của mình rướt bằng xe hơi thì cảm thấy vô cùng sung sướng!
Ít nhất thì giờ nhà hắn cũng không nghèo như nguyên bản vốn có của nó.
Nhưng, hắn còn nhớ hệ thống nói là nhà chưa xây xong mà? Sao mua xe hơi rồi?
Trừ phi, nhà mới đã xây xong! Nghĩ đến việc sắp được ở nhà mới, Điền Lâm không khỏi vui mừng nhào về phía trước hỏi: “Ba, nhà mới xây xong rồi à?”
Ông ba bĩnh tỉnh đáp: “Ừ! Sao? Mới ở tạm nhà đó mấy ngày mà đã thấy không thích rồi à?”
Điền Lâm chỉ cười hì hì, không nói gì.
Rất nhanh, chiếc xe đã lái tới nhà mới.
Căn nhà này có tổng cộng năm tầng, tầng dưới cùng là một phòng khách xa hoa, lộng lẫy, có bộ ghế salon làm bằng gỗ cây Uých Chúy, loại cây gỗ tìm được vào khoảng đầu năm 2100, chắc lượng cực kì tốt, không bị mọt ăn mòn, và cũng rất rắn chắc, cho nên nó có giá vô cùng cao.
Phía trước bộ bàn ghế salon là một cái tivi màn hình cong 670 inch, trợ giúp xem những bộ phim 3D, ngoài ra còn có thể biến những bộ phim 2D thành 3D.
Xung quanh là cây cảnh với kiểu bài trí vô cùng tinh xảo.
Lên tầng hai là khu nhà bếp, tầng ba là tầng của người làm, tầng bốn là nơi ở có gia đình Điền Lâm, còn tầng năm chính là khu vui chơi như hồ bơi, sân bóng rổ, bóng đá, cầu lông,...
Ngoài ra, căn nhà này còn có thang máy đi lên, đỡ phải tốn sức.
Tại tầng ba, có khoảng 50 căn phòng cho 50 nhân viên, 20 nhân viên là bảo vệ an ninh kiêm vệ sĩ của cả nhà, trong đó có mười người là bảo vệ Điền Lâm, nhưng hắn cũng đếch cần ai, vì dù gì hắn cũng là người sở hữu hắn, mà mấy người sỡ hữu hệ thống trong mấy bộ tiểu thuyết thì ai không phải là người đi lên đỉnh cao nhân sinh?
Tiếp theo là 20 người làm việc trong nhà như: quét dọn, nấu ăn,...
Tám người tiếp theo là những người sữa chữa máy móc của gia đình, còn hai người nữa là hai vợ chồng quản gia kì cựu của cả gia đình, đáng nhẽ họ chỉ cần một phòng thôi, nhưng Điền Thái - cha của Điền Lâm nhất quyết xây hai phòng cho họ, vì tiền đối với ông là mây bay.
Điền Lâm sau khi quan sát xong liền cảm thấy khó hiểu, cha mẹ hắn làm cái gì mà giàu dữ vậy?
Thế là, hắn liền gọi hệ thống ra hỏi: “Hệ thống, cha mẹ ta làm nghề gì mà giàu như thế?”
Hệ thống trả lời: “Cha ký chủ là chủ tịch công ty y dược Điền Gia, tập đoàn y dược lớn thứ ba quốc tế, mẹ ký chủ là thành viên hội đồng quản trị Gecker, công ty internet lớn nhất trên thế giới.”
Điền Lâm nghe xong liền ngẩn người, gì mà giàu dữ vậy, nhưng thôi, càng giàu càng tốt chứ sao!
...
Tới khoảng 6h chiều, Điền Lâm được mẹ hắn kêu đi tắm, đồng thời cũng gọi một người hầu vào tắm cho hắn.
Ban đầu, Điền Lâm dự định sẽ cự tuyệt người vào tắm cho hắn, dù gì hắn cũng là một người trưởng thành rồi, ít nhất kiếp trước cũng hơn 70 tuổi.
Thế nhưng, sau khi thấy người bước vào là một người phụ nữ 25 tuổi, dáng người xinh đẹp, khuôn mặt mỹ miều thì liền từ bỏ ý định đó đi, lập tức chấp nhận.
Hơn nữa, người ta dù gì cũng là cởi đồ tắm chung nha!
Gái xinh cởi đồ tắm chung, không chịu là một thằng ngu!
Cô gái xinh đẹp tắm cùng Điền Lâm bước vào phòng tắm, cô ta tên là Dương Tuyết Mai, năm nay 25 tuổi, bộ ngực B - Cup, vòng eo 60, mỹ quan cân xứng.
Dương Tuyết Mai sau khi cởi đồ bước vào phòng tắm đã thấy Điền Lâm đứng đó...đang nghịch nước.
Thế nhưng, sau khi cô nhìn thấy con trym to của Điền Lâm thì lập tức khủng hoảng, cậu chủ...sao lại có trym to như thế?
“Cô tới rồi à, tắm cho cháu đi!”
Điền Lâm lập tức vẫy tay gọi.
Dương Tuyết Mai ấp úng đi đến, cô chưa bao giờ từng thấy trym nhưng biết kích cỡ của Điền Lâm cũng thuộc khoảng của mấy người thanh niên đã lớn.
Dương Tuyết Mai ẩm Điền Lâm vào bồn tắm.
Điền Lâm cười khúc khích nhìn bộ ngực B - Cup với hai hạt đậu đó lắc lư trước mặt, sau đó đưa hai tay ra bóp, tỏ vẻ mặt ngây thơ vô số tội của mình ra.
Hắn cảm thấy rất mềm, rất đàn hồi và quan trọng là...rất sướng.
Hai má Dương Tuyết Mai đỏ lên, ấp úng nói: “Cậu..chủ....cậu đang làm gì vậy?”
Điền Lâm vẻ mặt nghiêm chính nói: “Cô ơi, hai cái cục bự này là gì vậy cô? Nó đã lắm á!”
Dương Tuyết Mai nhìn Điền Lâm, sau đó để đặt Điền Lâm xuống: “Đã lắm sao? Vậy cô cho con đã hơn nhá!”
Dương Tuyết Mai mặc dù xấu hổ nhưng cô cũng muốn được thử cảm giác đó, cô hay xem nhưng bộ phim s*x trên mạng, thấy mấy cô gái rất sướng khi được làm chuyện đó nên cũng muốn thử, với lại Điền Lâm còn rất nhỏ, chắc nó cũng không biết gì đâu, cô dù gì cũng có thể cho nó chơi lỗ hậu mà.
...
P/s: Chương sau cảnh nóng sẽ vô cùng sung túc!