Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 906: Chương 906: Anh có Kim Ti Hồng Phỉ, tôi có Hắc Bạch Vô Thường






-Thật sự là Hắc Bạch Vô Thường!

Hoàng Hạo vươn tay, run rẫy vuốt ve khối Phỉ Thúy, viên Phỉ Thúy bóng loáng mang theo sự lạnh lẽo làm cho người ta trầm mê không muốn buôn tay.

-Anh, cái gì là Hắc Bạch Vô Thường?

Hoa Tranh quay đầu lại hõi Hoa Thiên. Cực phẩm Phỉ Thúy Hắc Bạch Vô Thường, những từ này hắn chưa bao giờ nghe, hắn căn bản không biết nó có ý nghĩa gì, có điều bề mặt vết cắt một ra Phỉ Thúy hắn đã nhận ra, màu sắc tuy kỳ lạ nhưng nó thật sự là Thủy Tinh Chủng.

Hoa Thiên sửng sốt, lập tức trừng mắt, lớn tiếng nói:

-Em không thấy màu sắc của khối Phỉ Thúy sau, đây chính là Hắc Bạch Vô Thường!

Hoa Tranh bĩu môi, không nói gì nữa mà tiếp tục nhìn về phía máy giải thạch.

Kỳ thật Hoa Thiên cũng không biết nó có ý nghĩa gì, có điều hắn nói cũng không sai, Hắc Bạch Vô Thường chính là dựa vào hai màu trắng đen trên khối Phỉ Thúy mới hình thành.

Hắc phỉ và Bạch phỉ trong giới Phỉ Thúy rất khó gặp, hai màu này thưa thớt hơn những màu khác rất nhiều.

Màu đen Phỉ Thúy ngoại trừ sản lượng thấp ra, độ tán thành của thị trường với nó cũng không cao. Thật lâu trước kia, Phỉ Thúy màu đen là biểu hiện không tốt, nó mang theo ý nghĩa đen tối, ngoại trừ những khối Phỉ Thúy đen xin đẹp ra, những thứ còn lại đều là phế liệu bị người ném đi.

Gần 30 năm trở lại đây, đặc biệt là khi tiến vào thế kỷ mới, giá trị Phỉ Thúy tăng lên mỗi ngày, loại Phỉ Thúy đen này mới dần dần được người tán thành, làm thành một ít đồ trang sức trừ tà, nhưng giá trị vẫn không thể nào so với những loại Phỉ Thúy khác được.

Phỉ Thúy màu trắng thì đỡ hơn, nhưng bởi vì nó giống như Hòa Điền Ngọc, loại Phỉ Thúy này thiếu chút nữa bị người ta xem là Hòa Điền Ngọc, cho nên giá trị cũng không cao.

Giá trị Phỉ Thúy từ từ tăng cao, hiện giờ Phỉ Thúy đen và Phỉ Thúy trắng đã có giá khá cao, được mọi người tán thành, giá cả của chúng mỗi năm đều tăng lên rất nhiều

Loại Phỉ Thúy này mặc dù vẫn không thể so với những loại Phỉ Thúy khác, nhưng là không phải tuyệt đối, trong số chúng có một loại Phỉ Thúy thậm chí còn tốt hơn những loại Phỉ Thúy có màu khác, trong giới đổ thạch nó có danh tiếng rất lớn.

Đó chính là cực phẩm Phỉ Thúy Hắc Bạch Vô Thường.

Hắc Bạch Vô Thường chính là loại Phỉ Thúy có màu trắng và màu đen hòa cùng một chỗ, hình thành một loại Phỉ Thúy 2 màu độc đáo, đây cũng không phải là Phỉ Thúy một bên màu đen một bên màu trắng, chỉ có loại Phỉ Thúy 2 màu đen trắng hòa hợp hoàn mỹ với nhau mới được gọi là Hắc Bạch Vô Thường.

Loại Phỉ Thúy này cũng chịu ảnh hưởng từ phẩm chất Phỉ Thúy, loại có phẩm chất tốt thì giá trị cao, không tốt thì giá trị thấp.

Có điều cho dù là phẩm chất tốt thì giá cả của chúng vẫn còn rất cao.

Mà khối Phỉ Thúy này không thể nghi ngờ là loại Hắc Bạch Vô Thường tốt nhất, Thủy Tinh Chủng Hắc Bạch Vô Thường, màu đen và màu trắng đều vô cùng tinh khiết, loại Phỉ Thúy này đã thật lâu chưa từng xuất hiện qua.

Nói tới Hắc Bạch Vô Thường, những đại sư đổ thạch đều sẽ nhớ tới 1 chuyện xưa, mà câu chuyện này lại là sự thật, câu chuyện này xuất hiện trên người Phỉ Thúy Vương và Trác lão.

Thật lâu trước kia, khi đôi mắt của Trác lão còn có thể nhìn thấy.

Năm đó hai người đều đang rất nổi bậc, hai người lúc đó đều là danh nhân trong giới đổ thạch, có một lần hai người cá cược với nhau, Phỉ Thúy Vương giải ra Kim Ti Hồng Phỉ, đổ thắng Trác lão, trác lão không phục lắm, ttự mình vào núi tìm nguyên thạch, sao đó thách đấu Phỉ Thúy Vương.

Lúc này đây người thắng là Trác lão, ông giải ra Hắc Bạch Vô Thường, thế nhưng chỉ là Băng Chủng Hắc Bạch Vô Thường, nó rất xinh đẹp, giá trị của nó so với Kim Ti Hồng Phỉ của Phỉ Thúy Vương còn cao hơn. Sau khi giải ra khối Phỉ Thúy này, Trác lão liền cười lớn rồi nói một câu: Anh có Kim Ti Hồng Phỉ, tôi có Hắc Bạch Vô Thường.

Từ ý nghĩa mà nói 2 loại Phỉ Thúy này cùng cấp, chúng đều là biến dị Phỉ Thúy

Câu chuyện này đã nói lên giá trị của Hắc Bạch Vô Thường, năm đó Phỉ Thúy Vương rất đỏ mắt, nhưng mấy chục năm sau ông vẫn chưa thể giải ra Hắc Bạch Vô Thường, nếu tính ra thì tỉ lệ xuất hiện Hắc Bạch Vô Thường còn nhỏ hơn cả Kim Ti Hồng Phỉ.

Có điều Trác lão cũng chưa từng giải ra Kim Ti Hồng Phỉ, hai người đều đem việc này trở thành tiếc nuối lớn nhất của mình.

Hiện giờ Lý Dương đã làm được chuyện mà bọn họ không làm được, không chỉ giải ra Kim Ti Hồng Phỉ mà ngay cả Hắc Bạch Vô Thường hắn cũng đã giải ra, hơn nữa thứ này còn là Thủy Tinh Chủng Hắc Bạch Vô Thường.

Hoàng Hạo rốt cuộc cũng rút tay lại để cho Lý Dương tiếp tục mài.

Những người xung quanh đều lớn tiếng trao đổi, bọn họ đều đang rất kích động.

Cho dù bọn họ không biết ý nghĩa thật sự của Hắc Bạch Vô Thường nhưng Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy xuất hiện bọn họ thấy rất rõ, Thủy Tinh Chủng a, cho dù là bọn họ thì cũng có rất ít người đã từng thấy qua Thủy Tinh Chủng.

Tuy khối Thủy Tinh Chủng này màu sắc rất kỳ lạ, nhưng chỉ cần là Thủy Tinh Chủng thì giá trị chắc chắn sẽ không thấp.

Một bộ phận lớn số người trng đây lần đầu tiên thấy được Thủy Tinh Chủng xuất thế, về sau bọn họ cũng có tiền vốn để khoe khoang. Thủy Tinh Chủng, lại là Thủy Tinh Chủng mà Ngọc Thánh giải ra, về sau khi gặp người khác bọn họ cũng có chuyện để lấy ra khoe khoang rồi.

"Xoát xoát!"

Đá mày liên tục ma sát với khối nguyên thạch, Hồng lão yên lặng nhìn Lý Dương, torng mắt ông lúc này đang tràn đầy sự kích động.

Giờ khắc này, ông thậm chí dâng lên một ý niệm trong đầu, ông nghĩ mình về phải khuyên nhủ Trần Vô Cực đừng cho Lý Dương đến học tập chạm ngọc, Lý Dương là thiên tài trong giới đổ thạch, hắn rất có có thể trở thành đệ nhất tông sư trong giới đổ thạch.

Lý Dương đang chuyên chú mày thạch, hắn cũng không biết suy nghĩ của những người xung quanh.

Phỉ Thúy trong khối nguyên thạch này bị phá hỏng không ít, phần Phỉ Thúy nguyên vẹn cũng là không có hình thù cố định, việc này làm cho hắn không có biện pháp dùng máy cắt, chỉ có thể từ từ mày rồi tìm biện pháp mà thôi.

Hắc Bạch Vô Thường, Lý Dương biết giá trị của khối Phỉ Thúy này, khi mài, hắn cũng rất đau lòng vì phần Phỉ Thúy còn lại bị phá hủy.

Nếu không có nhúm lông kia, phần Phỉ Thúy bên trong rất có thể đều là cực phẩm Phỉ Thúy Hắc Bạch Vô Thường, từ đó khối Phỉ Thúy này sẽ có giá trị cao hơn nhiều.

Đá mài từ từ di chuyển xung quanh phần ngọc vỡ, những mãnh vở kia cũng đã bị Lý Dương lấy xuống, dần dần lộ ra Phỉ Thúy bên trong.

Nhìn thấy bề mặt mài, sắc mặt hai tên chuyên gia kia đều đã chuyển sang trắng bệch, trong mắt hai người lúc này chỉ có sự hoảng sợ.

Vừa rồi khối nguyên thạch bị hai người xem là thua lỗ, lúc này lại giải ra khối Phỉ Thúy cực phẩm như vậy.

Một đao vừa rồi nếu không cắt ngay vị trí đó thì sẽ tăng lên không ít khó khăn và thời gian, hiện tại nhìn thế nào đi nữa thì một đao vừa rồi của Lý Dương không phải là sai lầm mà là một đao vô cùng hoàn mỹ.

Khối nguyên thach tệ như thế này, Lý Dương vẫn có thể cắt tăng, hơn nữa còn là cắt ra Thủy Tinh Chủng nữa.

Hai người không nói gì mà chỉ lặng lặng nhìn Lý Dương mài nguyên thạch, lúc bọn họ nhìn Lý Dương, torng ánh mắt không tự chủ được toát ra sự sùng kính, thực lực của Lý Dương đã hoán toàn thuyết phục bọn họ.

Những người khác cũng có ý tưởng giống như 2 người, cho dù là Hồng lão thì trước đó ông cũng cho rằng một đao vừa rồi của Lý Dương không phải là một đao tốt, mà lúc này bọn họ cũng không còn quan tâm tới chuyện này nữa.

Lúc này thứ bọn họ quan tâm chính là khối Phỉ Thúy bên trong.

Vài phút sau, toàn bộ bề mặt đã được mài đi một lớp, Lý Dương thở ra một hơi rồi mở máy cắt.

Đọc theo bề mặt lớp vỏ ngoài, Lý Dương tiếp tục cắt xuống, lúc này việc cắt dễ hơn lúc trước rất nhiều, cũng sẽ không tạo thành sự hư hao cho Phỉ Thúy.

-Ông chủ, đây, đây là Thủy Tinh Chủng a!

Trong số đám công nhân có một người trẻ tuổi chạy ra, chẳng biết tại sao nói một câu.

-Tôi biết đây là Thủy Tinh Chủng, mắt tôi vẫn chưa có mù!

Ông chủ tức giận nhìn hắn rồi nói một câu, nói xong hắn lập tức quay đầu lại chăm chú nhìn Lý Dương giải thạch, lúc này hắn rất muốn biết khối Thủy Tinh Chủng bên trong lớn như thế nào, giá trị của nó là bao nhiêu.

-Giải ra Thủy Tinh Chủng, không phải nên chúc mừng sao?

Người công nhân nói có chút nhỏ, nhưng hắn vẫn quyết tâm nói ra.

Đổ thạch đại tăng, đốt pháo chúc mừng là thói quen của người đổ thạch, nơi này cũng không ngoại lệ, có điều nơi này chỉ khi thật sự đổ tăng thì mới đốt pháo mà thôi.

Chu dù là Ngọc Lục Bảo trước đó hay là Thủy Tinh Chủng bây giờ, thứ này đều là đại tăng, rất đáng chúc mừng, có điều hắn chỉ lo chú ý tới Lý Dương nên quên mất chuyện này.

-Đúng, đúng, phải chúc mừng, nhất định phải chúc mừng, cậu mau tới văn phòng tôi, tôi nhớ rõ ở đó có 2 quả pháo, cậu, còn cậu nữa, nhanh ra ngoài mua một ít trở về, tiền sau này tôi sẽ trả lại cho cậu!

Ông chủ không ngừng nói, hắn liên tục dặn dò 3 công nhân, những người này đều trợn tròn mắt rồi quay đầu chạy đi.

Văn phòng của ông chủ xưởng không xa, đi một hồi lá có thể trở lại, nhưng hai người bị gọi đi mua pháo thì sẽ rất thảm.

Đi ra ngoài mua, quay lại ít nhất cũng phải 10 phút, mà lúc này là thời điểm mấu chốt, Ngọc Thánh lý Dương đang giải Thủy Tinh Chủng, nói không chừng khi về thì mọi chuyện đã kết thúc.

Hai người rất không cam tâm, nhưng không thể không đi ra ngoài mua pháo, vì vậy hai người chỉ có thể không ngừng mắng thầm tên đã đưa ra chủ ý này.

Ông chủ kia thì cười to, hỉ cần tiếng pháo vang lên thì nhà xưởng của hắn sẽ nổi danh, Thủy Tinh Chủng, lại có sự hiện diện của Lý Dương và Hồng lão, khi nghĩ tới những người xung quanh dùng ánh mắt hâm mộ nhìn hắn thì hắn liền cười đắc ý.

Lúc này hắn vô cùng cảm tạ Hoa Thiên đã mang Lý Dương tới đây, hắn trong lòng đang cân nhắc việc mời tên này đi ăn một bữa.

"Rầm!"

Ông chủ xưởng ngừng suy nghĩ vẫn vơ, đem lực chú ý di dời tới chỗ Lý Dương.

Phía dưới tầng sương, không có lộ ra Phỉ Thúy, khi thấy vậy mọi người liền thở ra một hơi, cắt tầng sương rất dể gặp Phỉ Thúy, đặc biệt là một mặt đã xuất hiện Phỉ Thúy.

Đổi quá đá mài, vài phút sau, tầng sương kia đã được mài sạch, Lý Dương không làm cho mọi người thất vọng, lúc này một phần của khối Phỉ Thúy Hắc Bạch Vô Thường lại lộ ra.

Phỉ Thúy kiều diễm ướt át, thân Phỉ Thúy vô cùng trong suốt, nhìn nó giống như là do nước ngưng kết thành vậy.

Một nửa Phỉ Thúy bị phá hư, một phần còn lại không ngờ lại xuất hiện cực phẩm Phỉ Thúy, cho dù là Hồng lão thì cũng phải cảm thán thiên nhiên thần kỳ.

Mài xong một mặt, Lý Dương thoáng nghỉ ngơi một chút rồi lại mở máy cắt.

Thiết đao vừa cầm lên, trong xưởng đã vang lên tiếng pháo, khi tiếng pháo vang lên, rất nhiều người đều vỗ tay, cho dù là Hồng lão thì cũng không ngoại lệ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.