Lý Dương nhìn Hoắc Tư tiên sinh có chút không dám tin, nếu người nói những lời này không phải là Hoắc Tư tiên sinh, không chừng sau khi Lý Dương nghe xong sẽ cười, sẽ không tin.
- Tôi nói là thật, tổ chức này, được thành lập vào thời kỳ văn hóa, phục hưng ở Châu Âu tổng bộ chính ở ngay Italya, đến bây giờ, đã truyền thừa năm trăm năm rồi.
Hoắc Tư tiên sinh lại nói theo, lần này sắc mặt của ông càng trở nên nghiêm túc.
Thời kỳ phục hưng văn hóa, tổ chức Châu Âu sáng lập, truyền thừa hơn năm trăm năm, Lý Dương không kìm được nuốt nước bọt, chuyện thế này giống như phim điện ảnh, giống như tình tiết Lý Dương nhìn thấy qua trong phim.
Trên mặt Hoắc Tư tiên sinh vẫn đang nở nụ cười, nhẹ nhàng nói:
- Tổ chức này, lúc bắt đầu có mười hai người, sau này, số người của tổ chức vẫn giữ nguyên mười hai người, số người tuy ít, nhưng đều là tinh anh trong tinh anh, tác dụng để phát huy vô cùng quan trọng.
- Chỉ có mười hai người?
Lý Dương lại hơi sửng sốt, một tổ chức chỉ có mười hai người, còn là tổ chức bí ẩn, nếu đã tồn tại hơn năm trăm năm, lần này Lý Dương lại cảm giác đây chỉ là tưởng tượng.
- Không sai, chỉ có mười hai người, chúng lấy chòm sao mệnh danh, mỗi người đại diện cho một chòm sao, đồng thời cũng có ngụ ý, mười hai người giống như mười hai chòm sao, trở thành một vũ trụ thế giới riêng biệt.
Hoắc Tư tiên sinh nhìn Lý Dương, nụ cười trên mặt càng thêm sâu
- Lý Dương, tổ chức này số người tuy ít, nhưng tài nguyên cậu tưởng tượng không được, có thể cho cậu trợ giúp lớn nhất, bây giờ tôi chính thức hỏi cậu, cậu có muốn gia nhập vào tổ chức này không?
- Cái gì, gia nhập tổ chức này?
Lý Dương sửng sốt mạnh, lúc nói còn hơi nói lắp, nội dung cuộc nói chuyện mà hôm nay tìm hắn để nói hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn.
Đột nhiên nói ra một tổ chức gì thần bí, chỉ có mười hai người, quan trọng nhất là tổ chức này có lịch sử tồn tại năm trăm năm rồi, còn dài hơn lịch sử nước Mỹ.
Hoắc Tư tiên sinh lại hỏi Lý Dương có muốn gia nhập vào tổ chức này không, Lý Dương hoàn toàn không có chuẩn bị tâm lý gì.
- Tôi biết tin tức này đối với cậu rất bất ngờ, nhưng tôi đã quan sát cậu rất lâu, cũng khảo sát cậu rất lâu, cậu hoàn toàn có tư cách gia nhập vào chúng tôi, trở thành một thành viên của chúng tôi.
Hoắc Tư tiên sinh lại gật đầu, trong lòng Lý Dương lúc này bình tĩnh được một chút, nếu Hoắc Tư tiên sinh không phải là nói đùa, hắn nhất định là thành viên của tổ chức này, ông đã tự mình nói ra, trở thành thành viên trong “chúng tôi”
- Hoắc Tư tiên sinh, ông có thể giới thiệu một chút về tổ chức này không?
Lý Dương không có từ chối, cũng không có nhận lời, Lý Dương không phải là người mù quáng, đối phương nói giúp đỡ hắn, thì hắn nhận lời, gia nhập vào một tổ chức hoàn toàn không hiểu gì.
Cái này cũng không đơn giản như gia nhập vào hiệp hội ngọc thạch, ngay cả hiệp hội ngọc thạch, sau khi Lý Dương suy nghĩ qua, mới tham gia.
- Trước khi câu chưa tham gia, tôi giới thiệu có hạn, nhưng ghi chép và lai lịch của tổ chức chúng tôi, tôi có thể nói một chút.
Hoắc Tư tiên sinh lắc đầu, khẽ cười một tiếng, rồi tiếp tục nói:
- Nghiêm túc mà nói, tổ chức này lúc mới bắt đầu liên minh có cùng hứng thú sở thích, là mười hai người như Leonardo da Vinci, Michelangelo, Botticelli sáng lập ra, mỗi người bọn họ là chòm sao đại diện cho bản thân, cùng học tập, cùng tiến bộ trong cộng đồng liên minh.
Hoắc Tư tiên sinh đang nói, miệng của Lý Dương từ từ mở rộng ra không ít.
Leonardo da Vinci, Michelangelo, hai người này đều là nhân vật đại biểu cho thời văn hóa phục hưng, là hai trong tam kiệt văn nghệ, trên thế giới có danh tiếng rất cao, quan trọng nhất, bọn họ đều là nhất đại tông sư.
Về phần Botticelli, Lý Dương cũng không xa lạ, là nhà họa sĩ nỗi tiếng thế giới của Italya, còn được xem là người mở đường chân dung Italya.
Trong những người nước ngoài mà Lý Dương học qua, đều có mấu vị này, còn đều là trọng điểm.
Hoắc Tư tiên sinh nhìn Lý Dương, lại cười lần nữa, ông rất hài lòng với phản ứng của Lý Dương, bất cứ ai khi nghe tới người sáng lập ra tổ chức này đều có phản ứng như vậy.
- Sau khi bọn họ thành lập liên minh không lâu, một lần cơ hội ngẫu nhiên, bọn họ lại thay đổi dự tính ban đầu.
Khóe miệng của Lý Dương giựt nhẹ một cái, hắn cố kềm chế sự hiếu kỳ trong lòng, không hỏi thêm.
Hoắc Tư tiên sinh cũng không để ý, tiếp tục nói:
- Mười hai người họ, lúc đó có thể nói là đại sư chấn danh một phương, đều có dã tâm đi lên, nhưng tự một cá nhân để làm quả thật rất khó, lúc đó Botticelli đề xuất ra điều này, mười hai người, cùng giúp đỡ một người, để họ có bước tiến sớm nhất, trở thành người đứng đầu.
Khóe miệng của Lý Dương càng rung thêm.
Hắn dần dần hiểu được ý của Hoắc Tư tiên sinh nói.
- Sau đó bọn họ thành công rồi, Leonardo da Vinci người đầu tiên làm ra đột phá, trở thành vạn người ngưỡng mộ, người đứng đầu lưu danh muôn đời, dùng tiếng Trung Quốc mà nói, chính là nhất đại tông sư, dưới sự giúp đỡ chung của mọi người, Michelangelo cũng đạt được thành tựu này, mười hai người, có hai người trở thành người đứng đầu thế giới.
Nói đến đây, trong mắt của Hoắc Tư tiên sinh cũng lộ ra một sự sùng bái, là người sáng lập ra tổ chức, trong mười hai người có hai vị là tông sư, quả thật đáng để người ta ngưỡng mộ sùng kính.
Nhìn Lý Dương, Hoắc Tư tiên sinh lại nói:
- Lúc đó, bất luận là Leonardo da Vinci hay là Michelangelo đều được mọi người giúp đỡ không ít tuy người khác không thể làm ra bước tiến này, nhưng làm bọn họ cảm nhận được chỗ tốt của tổ chức này, bọn họ quyết định, để tổ chức này lưu truyền cho sau này.
Lý Dương gật đầu im lặng.
Một tổ chức, bất luận là tổ chức gì, có thể có hai vị tông sư, tổ chức như vậy tuyệt đối phải được duy trì, hai vị tông sư, ngẫm nghĩ thật là kinh khủng.
- Dưới điều hành và hoạt động của bọn họ, tổ chức này thật sự tiếp tục truyền thừa, mục đích tồn tại của tổ chức, cũng dần dần xác định rõ ràng, trở thành giúp đỡ các thành viên trong tổ chức để làm ra những bước tiến quan trọng, trở thành người cấp đỉnh thật sự, do dó, mỗi thành viên đều tận lực giúp đỡ thành viên có thể đột phá nhất, mọi người càng tâm đắc chính mình.
Cơ mặt của Lý Dương càng giật mạnh thêm.
Lúc này cuối cùng hắn cũng rõ, đây chính là tổ chức để làm ra một tông sư, cũng có thể nói là cái nôi của tông sư.
Năm trăm năm rồi, đừng nói tư liệu quý giá được lưu giữ của những tông sư đó, chính là mỗi thành viên tâm đắc lưu giữ, với thứ cho rằng có ít, đã là một khối tài sản không nhỏ.
Còn là một khối tài sản không thể tưởng tượng được.
- Hoắc Tư tiên sinh, mạo muội hỏi một chút, những món đồ này có tác dụng không, có thể nói, trong tổ chức, sau này còn có xuất hiện tông sư mới không?
Lý Dương hỏi một câu rất thận trọng, đây mới là vấn đề hắn quan tâm.
Là đại sư cấp đỉnh, không ai không muốn có bước tiến, thật có cơ hội, thật có hy vọng, hoặc nói thật có tài nguyên giúp đỡ mình cực lớn, e rằng bất cứ ai cũng không ngăn nổi sự mê hoặc của tổ chức này.
Hoắc Tư tiên sinh mỉm cười, trong ánh mắt có chút cổ quái.
- Người kế thừa sau này, không làm ra điều huy hoàng như thủ lĩnh sáng tạo.
- Nói như vậy là không có!
Trên mặt Lý Dương tỏ ra chút thất vọng, người sau này dưới sự giúp đỡ không trở thành tông sư, sức hấp dẫn đó đối với hắn và nói lại càng thấp, những người như Leonardo da Vinci có thể làm ra đột phá, hẳn là ở duyên cớ ở mình.
Vừa đúng trong năm đó, lại vừa đúng có thiên phú đó.
- "Beethoven, Rodin, Picasso!
Hoắc Tư tiên sinh khẽ cười một tiếng, chậm rãi nói ra ba cái tên, Lý Dương lại ngẩng đầu lên, nhìn ông sửng sốt.
"Beethoven, Rodin, Picasso!, e rằng người trên toàn thế giới không lạ lẫm gì cái tên này, cho dù là người bình thường, ba cái tên này nhất định cũng nghe nói qua một lần.
Beethoven, kiệt xuất nhất, nhà âm nhạc đỉnh cao nhất, được mọi người gọi là thánh nhạc, là nhất đại tông sư trong giới âm nhạc.
Rodin, nhà điêu khắc người Pháp, cũng là nhà điêu khắc có sức ảnh hưởng toàn thế giới, là nhân vật lớn vượt mọi thời đại, sức ảnh hưởng của ông lan rộng khắp Châu Âu, đồng thời đến bây giờ không ai sánh được.
Ông cùng Mayor và Bu Deer là ba cây cột lớn của điêu khắc Châu Âu, nhưng hai người sau kém hơn ông một chút, hơn nữa hai người sau, còn là đồ đệ của ông.
Người như vậy, cũng là một nhất đại tông sư.
Còn về Picasso, danh tiếng của người này càng vang dội, ông là người sáng lập ra nghệ thuật hiện đại, là danh họa có sức ảnh hưởng mạnh nhất thế giới, một không hai.
Picasso, cũng là nhất đại tông sư trong giới hội họa thế giới.
- Bọn họ, cũng đều là thành viên của tổ chức?
Qua rất lâu, Lý Dương mới hỏi nhỏ một câu, nếu ba người này cũng là thành viên của tổ chức này, vậy Lý Dương rất ấn tưởng với tổ chức thần bí này.
Hoắc Tư tiên sinh gật đầu, nói:
- Không sai, chính là bọn họ, hơn nữa bọn họ làm ra bước tiến như vậy, ít nhiều đều có sự giúp đỡ của tổ chức, ngoài ra còn có những nhân vật lớn rất nỗi tiếng trong lịch sử, những cái tên này tôi không nói ra, nếu cậu gia nhập, nhất định sẽ biết bọn họ, hiểu bọn họ.
Lý Dương rất khó nuốt trôi nước bọt.
Không cần Hoắc Tư tiên sinh giải thích, Lý Dương cũng có thể đoán được, trong này có bao nhiêu cái tên quen thuộc.
Theo giới thiệu hiện giờ của Hoắc Tư tiên sinh, tổ chức này hình như chỉ thu nhận người có thân phận giống như đại sư cấp đỉnh, còn có hy vọng có thể làm ra bước tiến, trở thành nhất đại tông sư.
Người như vậy, cho dù không thở thành tông sư, cũng tuyệt đối không phải là nhân vật nhỏ không có tiếng tăm gì.
- Hoắc Tư tiên sinh, tôi còn có một vấn đề, tại sao ông chọn tôi, muốn tôi gia nhập vào tổ chức này?, Lý Dương hỏi lại.
Không thể phủ nhận, Lý Dương thật sự là động tâm, không nói khác, truyền thừa năm trăm năm, một tổ chức ít nhất có năm đại tông sư, đối với hắn mà nói có sức hấp dẫn chết người.
Chỉ riêng lịch sử của tổ chức này, đủ để làm Lý Dương hiếu kỳ rồi.
Hoắc Tư tiên sinh cười cười:
- Kỳ thực, muốn để cậu gia nhập, cũng là lần ngoài ý muốn
- Ngoài ý muốn?
Lý Dương hơi sửng sốt, lại ngẩng đầu nhìn Hoắc Tư tiên sinh, lúc này, hắn có chút mơ hồ.