Từ lão, Phương lão và rất nhiều ngườ đang lo lắng chờ hai người trở lại, có điều trong lòng họ đã yên ổn hơn nhiều.
Hai người này đi vào rất gấp gáp, khi đi ra lại từ tốn, hơn nữa trên mặt còn nở nụ cười, điều này đã nói lên đáp án, hơn nữa đáp án này còn không tệ.
Bọn họ biết, nhưng mà còn rất nhiều người còn không rõ ràng.
-Hà lão, sao rồi?
Từ lão vội vàng hỏi một câu, đám người Tư Mã Lạm, Lý Xán cũng bu lại nghe.
-Mọi người hãy tản ra đã!
Hà lão mỉm cười lắc đầu, lời Lý Dương đã nói không thích hợp để nói trong trường hợp này, hơn nữa trước khi đi Lý Dương đã nhờ hai người không được tiết lộ.
Hai ông lão cũng hiểu được chuyện này không nên tuyên truyền khắp nơi.
Mọi người tuy có chút thất vọng nhưng không ai nói gì, mọi người đều là người thông minh, bọn họ biết chờ thêm một chút cũng không sao.
Ít nhất thì sắc mặt của Hà lão và viện trưởng Hoàng rất tốt, điều này nói lên tình huống vẫn còn tốt, vì vậy bọn họ phải cố nén hiếu kỳ tiếp tục chờ đợi
Hà lão và viện trưởng Hoàng đi ra không lâu thì đám người Bối Tư cũng đi ra, có điều sắc mặt của bọn họ hoàn toàn trái ngược lại.
Bối Tư, Hawes và abu đều âm trầm, không phải bởi vì Lý Dương có giác quan thứ 6 nhất định có thể thắng thính giác của thần bài mà vì thần bài không nói cho họ biết nguyên nhân.
So với quan hệ giữa Hà lão, viện trưởng Hoàng và Lý Dương, quan hệ giữa thần bài và đám người Bối Tư không được tốt bọn họ chỉ có quan hệ hợp tác, vì vậy bọn họ không thể biết được bất cứ thông tin gì.
Sắc mặt của hai nhóm người khi đi ra làm cho mọi người nghị luận, Cao Ngữ định đứng lên nhưng bị Dịch Long kéo lại, hắn lắc lắc đầu.
Trong giờ phút này bọn họ phải có lòng tin tuyệt đối với thần bài, hơn nữa lúc này thần bài đang nghĩ ngơi, bọn họ không nên tiến tới làm phiền.
Thời gian trôi qua rất nhanh, Lý Dương và thần bải chỉ có thời gian nghỉ ngơi là nữa giờ, sau khi đoạn thời gian này trôi qua, ván bài lại tiếp tục.
Nửa giờ thời gian nói dài không dài nói ngắn không ngắn, nếu chỉ nghỉ ngơi thôi thì đã đủ
Bản an bỏ niêm phong, Hà Vinh là người đầu tiên đi tới bàn đấu, Lý Dương và thần bài lần lượt ngồi xuống vị trí, lúc này tinh thần của 3 người đã tốt hơn vừa rồi rất nhiều.
-Hai vị, hiện tại có thể bắt đầu chưa?
Hà Vinh hỏi một câu, nữa giờ nghỉ ngơi gúp cho tâm trạng xúc động của hắn đã bình tỉnh lại, cực diện trận đấu cũng không buồn tẻ như trước.
-Có thể!
-Không có vấn đề!
Lý Dương và thần bài đồng thời gật đầu, Hà Vinh lấy một bộ bài mới, sau đó bắt đầu xào bài.
-Lý Dương tiên sinh, như vậy thì chúng ta rất khó phân thắng bại, không bằng chúng ta dùng máy phát bài đi!
Hà Vinh vừa mới xào bài xong thì thần bải nói một câu, Hà Vinh có chút sửng sốt, tạm thời sững sờ đứng đó, sắc mặt có chút không thoải mái.
-Hà Vinh tiên sinh, không phải tôi có ý kiến với ngài, tình huống của chúng tôi có chút đặc thù, không tin thì ngài có thể hỏi Lý Dương tiên sinh!
Thần bài lại nói một câu, lúc này sắc mặt của Hà Vinh đã hòa hoãn lại, hắn quay đầu nhìn về phía Lý Dương.
Sử dụng máy phát bài thì tác dụng chia bài tẩy đã mất đi một nữa, máy phát bài mỗi lần phát bài đều chia bài một lần, cho dù trước đó biết tiếp theo là lá gì, sau khi bị trộn cũng không thể biết được.
Dưới tình huống này, hai người không thể biết được tất cả những lá bài úp được.
-Hà tiên sinh, thần bài nói đúng, quả thật là chúng tôi cần máy phát bài!
Lý Dương có chút do dự, sao đó cũng gật đầu, trước khi tìm thấy cách đối phó thần bài chỉ có thể làm như thế, nếu không ván đấu của 2 người sẽ không thể dừng lại được.
Lý Dương cũng biết do dù dùng máy phát bài thì dưới thính lực kinh khủng của thần bài, hắn sẽ không bị ảnh hưởng, nếu không thì sẽ không đưa ra yêu cầu này.
Có điều như vậy cũng tốt, ít nhất thì bọn họ không biết tiếp theo sẽ xuất hiện lá bài gì, có một chút may rủi bên trong cũng tốt, tiếp theo 2 người sẽ so vận may.
-Được, 2 vị chờ một chút, tôi sẽ đi chuẩn bị!
Lý Dương và thần bài đã nói thế, Hà Vinh chỉ có thể gật đầu đáp ứng.
Rất nhanh máy phát bài đã được mang tới, kỳ thật máy phát bài trong thi đấu chính quy không thường được dùng, máy phát tuy tốt, nhưng dưới tình huống tinh vi có thể bị lợi dụng, nếu bị đối thủ động tay động chân thì sẽ thua rất oan uổng.
Sau khi máy phát bài xào bài xong liền được kéo lui ra, Hà Vinh bắt đầu phát bài, người phát bài vẫn là hắn.
Bài rất nhanh được chia xong, Lý Dương và thần bài đều nở nụ cười.
Bài lật lúc này, Lý Dương lá A, thần bài la 10, Lý Dương lớn, hắn đi trước.
Nói về con bài chưa lật, Lý Dương úp con 3, thần bài con 9, Lý Dương không thể gom thuận tử và đồng hoa, thần bài có đồng hoa, cũng có thể có thuận tử.
Lúc này chưa biết được gì, hai người chỉ có thể trông chờ lá thứ 3 .
Tình hình bây giờ cả 2 đều không có nắm chắc
-Hắc hắc, tiểu Lý thăng chắc rồi!
Viện trưởng Hoàng đột nhiên vui vẻ cười cười, Từ lão, Phương lão đều quay đầu sang nhìn ông.
-Các người đừng có nhìn tôi, xem phía dưới là được, thần bài tự cho là thông minh, rốt cuộc lại là dùng sở đoản đánh sở trường của đối thủ!
Viện trưởng Hoàng nhìn xuống phía dưới, sắc mặt càng ngày càng hưng phấn.
Thắng, bọn họ nhất định có thể chiến thắng, Lý Dương dựa vào cái gọi là 'Giác quan thứ sáu', mặc kệ là người chia bài hay bài tẩy thế nào hắn đều có thể cảm giác được.
Mà lúc này, thần bài chỉ có thể dùng thính giác để có gắng nghe ra lá bài.
Viện trưởng Hoàng lúc này đang vô cùng hưng phấn, trong lòng ông, giác quan thứ 6 luôn cao cấp hơn ngũ quan.
Trên mặt Hà lão cũng tràn đầy nụ cười, ông là người hiểu rõ nhất câu nói của viện trưởng Hoàng, nếu cứ thế này, Lý Dương thắng chắc.
Lý Dương không biết ý tưởng trong đầu của 2 ông lão, cho dù biết hắn cũng chỉ có thể cam chịu, ai bảo hắn dùng giác quan thứ 6 để che đậy làm chi.
Hiện tại hắn đang lừa mọi người, cũng đang lừa chính bản thân mình.
-Bài mặt của Lý tiên sinh lớn hơn, ngài có thể bắt đầu!
Hà Vinh nói một câu, hắn đã chuẩn bị sẳn tâm lý một lần nữa đổi bộ bài khác, trong lòng hắn có một suy nghĩ là nếu Lý Dương không đặt cược, thần bài cũng sẽ từ bỏ, hoặc là Lý Dương sẽ trực tiếp nhận thua, những ván đấu trước đều diễn ra như vậy cả.
-Nghỉ ngơi một thời gian dài như vậy cũng nên hoạt động chút ít, bắt đầu bằng 30 vạn đi!
Lý Dương suy nghĩ một chút lập tức lấy ra 3 miếng phỉnh, Hà Vinh gật đầu nhìn về phía thần bài.
-Đúng vậy, 30 vạn, tôi theo!
Thần bài khẽ mĩm cười, sau khi chia bài xong, nụ cười trên mặt của Lý Dương càng ngày càng tươi, điều này làm cho hắn xuất hiện ý tưởng bỏ cuộc trong đầu.
-Theo?
Hà Vinh sửng sốt, bàn tay chuẩn bị gom bài đột nhiên sững sốt, 80 ván bài, 2 người này đã bỏ liên tục 80 ván, chẳng lẽ lúc này 2 người bắt đầu chơi thật.
Lúc này, trong lòng Hà Vinh đang rất hỗn loạn, hắn lúc trước, trong lòng hắn có rất nhiều áp lực, áp lực này không ai biết được, hiện tại tốt rồi, trân đấu quỷ dị này cuối cùng đã trở lại bình thường.
Kinh ngạc không chỉ có Hà Vinh, những người bên ngoài quan sát cũng như vậy.
Tất cả mọi người đều mở to mắt nhìn bàn đấu, đặc cược, rốt cuộc bọn họ đã đặt cược, lúc này mọi người kích động không thua gì Hà Vinh.
Đài truyền hình cũng như vậy, có người đặt cược chứng tỏ cục điện dắp trở nên phấn khích.
Qua khoảng 10 giây sau, Hà Vinh mới tĩnh táo lại, hắn bắt đầu chuẩn bị lần phát bài thứ 2.
Lần phát bài lật thứ 2,Lý Dương được 1 con 7, thần bài 1 con 6, lúc này Thần Bài và Lý Dương đều không thể góp thành đồng hoa, có điều tình huống có lợi cho thần bài hơn.
Lý Dương và thần bài không nói gì, hai người đều đang đợi lá bài thứ 4.
Lúc này torng lòng hai người đang tính tới tỉ lệ thắng của mình.
Lúc này, nụ cười trên mặt thần bài càng ngày càng nhiều, hiện tại vận may trở thành yếu tố rất quan trọng, nhưng đổ thuật vẫn có thể phát huy tác dụng nhất định, phương diện này hắn tin tưởng mình giỏi hơn Lý Dương, hơn nữa còn là giỏi hơn nhiều.
-Vận may không tệ, thêm 300 vạn đi!
Lý Dương đột nhiên cười, hắn trực tiếp đẩy ra phỉnh trị giá 300 vạn, lúc này còn 1 lá hắn không biết, nhưng mà lúc này hắn đang chiếm cứ ưu thế tuyệt đối.
Lá thứ 4, cũng là lá bài lật thứ 3 bọn họ đã biết là là gì.
Lý Dương là con A, họp lại với lá bài lật tạo thành 1 đôi, thần bài là con Q, không thể hợp thành tổ hợp, ván này thần bài thua.
Lý Dương biết thần bài sẽ bỏ cuộc, có điều nếu thắng thần bài trên mặt ngôn ngữ hắn vẫn cảm thấy dể chịu.
-Vận may của cậu không tệ, có điều trên bàn đấu chỉ dựa vào vận may thôi thì không đươc!
Thần bài cười cười rồi trực tiếp úp bài nhận thua, tâm trạng vốn đang hưng phấn của Hà Vinh ngay lập tức ngưng lại, bỏ cuộc, thần bài không ngờ lại tiếp tục bỏ cuộc.
-Từ từ chơi!
Lý Dương cười cười thu hồi phỉnh, tuy chênh lệch của 2 người bắt đầu nhỏ đi nhưng Lý Dương vẫn chưa thể vui mừng, hắn vẫn chưa tìm được cách để thắng thần bài.
Chỉ khi nào phá được năng lực của thần bài thì hắn mới có hi vọng chiến thắng, nói không chừng thật sự phải dựa vào vận may hắn mới có thể thắng được.
Lý Dương biết vận may của mình tốt, nhưng tuyệt đối không dám đem thứ hư vô này ra đặt cược.
Ván bài mới bắt đầu, Lý Dương có chút nhíu mày, động tác này tuy nhỏ nhưng không thể qua mắt thần bài, Lý Dương lúc này đang cố gắng suy nghĩ, nhưng hắn vẫn chưa tìm ra cách phá giả năng lực biến thái cùa thần bài.
Lý Dương đang suy nghĩ, năng lực đặc thù cũng phát động, nhìn những tổ chức sụng đang không ngừng di động, Lý Dương lắc lắc đầu.
Nếu có thể làm cho 2 mảnh sụn này không di chuyển thì tốt rồi, Lý Dương tin chắc rằng thần bài có được thính giác tốt như vậy là nhờ 2 mảnh sụn này.