Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 1046: Chương 1046: Khí chất lãnh đạo






Lớp sương không dầy, Lý Dương nhanh chóng mài ra được Phỉ Thúy.

Phỉ Thúy Vương bên cạnh hắn cũng tiến lại gần, Cao Bá cùng Mã Tuấn Đào từ phía sau cũng mất kiên nhẫn mà tiến lên phía trước mấy bước muốn nhìn cho rõ hơn.

Phía dưới lớp sương lộ ra một mảnh đẹp mê hồn, sáng rực, lại mang theo một chút màu sắc mê hoặc.

Màu tím, một màu tím vượt thời gian, màu tím thuần khiết, lúc đó mặt lộ ra rất nhỏ. Màu tím này giống như con mắt đang hé mở, lặng lẽ nhìn ra xung quanh.

Chỉ nhìn một cái, tất cả người hiểu về Phỉ Thúy đều biết con mắt còn chưa mở hết này đại diện cho điều gì.

Màu tím trong sản phẩm cao cấp, mắt tím.

Sau sự yên tĩnh ngắn ngủi là sự bùng lên càng mạnh mẽ hơn. Mọi người đều nghĩ đến nửa khối đá kia có hiện ra Phỉ Thúy. Nhưng không ai nghĩ đến lại hiện ra một màu sắc của loại sản phẩm cao cấp.

Xuất hiện Lam Tinh Linh mọi người còn không kinh ngạc như vậy nhưng xuất hiện mắt tím, lại là điều không ngờ tới của tất cả mọi người.

Một khối đá, lại hiện ra hai loại màu Phỉ Thúy, điều này chỉ có một khả năng

Khối đá này cũng là biến dị. Chỉ có điều biến dị của nó không rõ ràng, mà chỉ biến dị ở phía trong, vì vậy mới xuất hiện biến cố như vậy.

Nhưng biến cố này lại là tốt, hai loại màu sản phẩm cao cấp cùng xuất hiện trong một khối đá, xác xuất thấp hơn so với Hồng Hoàng Lam cao cấp mà vua Phỉ Thúy giải ra, ít nhất thì loại Phỉ Thúy như vậy những người ở đây có rất nhiều người chưa từng thấy qua.

Vua Phỉ Thúy yên lặng gật đầu, Diệp Thiên không dừng lại mà vẫn tiếp tục mài đá.

-Thủy tinh chủng, nhất định là Thủy Tinh chủng.

Tang Đạt Lạp dán mắt nhìn lên khán đài, tay vẫn còn nắm chặt, miệng không ngừng nói ra cùng một câu.

Thủy Tinh chủng, màu sắc cao cấp chỉ có kết hợp với Thủy Tinh chủng mới thực sự hoàn mĩ, mới có thể xứng với danh Phỉ Thúy cao cấp nhất, phối với các chất khác thì chỉ là một sự lãng phí.

Thực như vậy, chỉ e rằng mọi người ở đây đều cảm thấy hơi đau lòng.

Âm thanh của Tang Đạt Lạp không phải là nhỏ, mấy người ngồi ở bàn bên cạnh đều nghe thấy, họ kinh ngạc nhìn hắn, chẳng bao lâu sau có vài người còn nhỏ giọng nhắc nhở hắn.

-Thủy Tinh chủng, Thủy Tinh chủng…

Vào thời khắc đó, mọi người đều chờ đợi nửa khối đá này nhất định sẽ giải ra Phỉ Thúy tốt, Phỉ Thủy cao cấp thực thụ, như vậy mới mới có một cái kết viên mãn cho cuộc đối cược ngày hôm nay.

Thực ra, Lý Dương giải ra Phỉ Thúy cao cấp đã giành được thắng lợi, chỉ sợ không phải là Thủy Tinh chủng, kể cả Đậu chủng, thì giá trị của khối Phỉ Thúy này cũng không hề thấp. Chỉ cần thêm một khối Phỉ Thúy thì Lý Dương chắc chắn sẽ thắng.

Chỉ có điều là ai cũng hi vọng sự hoàn mĩ, đều mong rằng sẽ nhìn thấy được cái kết đẹp nhất. Nếu như lại tiếp tục xuất hiện một khối Phỉ Thúy cao cấp nữa, cuộc đối cược kinh điển này cũng có thể vĩnh viễn đi vào sử sách của giới đổ thạch, tương lai sẽ được mọi người nhắc đến.

-Thủy Tinh chủng, Thủy Tinh chủng…

Người kêu lên âm thanh như vậy càng ngày càng nhiều, không ít người có cùng cách nghĩ, lúc ấy thực sự là trong lòng mọi người đều xem nhẹ thắng bại.

Mọi người chỉ muốn nhìn thấy một khối Phỉ Thúy tốt xuất hiện.

Hoắc Tư tiên sinh không ngừng nhìn xung quanh, ánh mắt của ông còn lóe lên sự kính động

Chuyến đi lần này đối với ông thật đáng giá, đặc biệt tự mình tới Ngõa thành càng là sự lựa chọn đúng đắn, ông cuối cùng cũng nhìn được một con người khác của Lý Dương, và càng hiểu Lý Dương hơn.

Hoắc Tư tiên sinh khác với những người khác, ông nghĩ nhiều và xa hơn nhiều.

Ông nhìn thấy trên người Lý Dương có một khí chất mà người thường không có được, loại khí chất này sau này có bồi dưỡng cũng không có được, chỉ có thể là thiên bẩm, loại khí chất này gọi là khí chất lãnh đạo.

Chỉ có một vị đứng đầu thực sự trong ngành nào đó, lãnh đạo thực sự, mới mang được loại khí chất này.

Lý Dương mặc dù bây giờ vẫn chưa được là lãnh đạo, nhưng cách bước này không xa, lãnh đạo, là một loại độc nhất vô nhị, là sự tồn tại mà bất kì ai cũng không thể đánh đồng được.

Đối với Hoắc Tư tiên sinh mà nói, phát hiện ra điều này là việc ngoài ý muốn, cũng là một niềm vui bất ngờ.

-Xôn xao!

Phía dưới màn hình bên ngoài đầu tiên nổi lên một tiếng động huyên náo kịch liệt, trên màn hình lớn đều là mặt cắt cả khối đá đang được mài, những gì bọn họ nhìn thấy còn rõ hơn nhiều so với những người ở bên trong đại sảnh.

Lớp sương không dày nên Lý Dương căn bản không mất nhiều thời gian để mài đi lớp sương như vậy, hiện tại thì lớp sương này đã bị mài đi một ít, lộ ra hoàn toàn Phỉ Thúy ở bên trong.

-Thủy Tinh chủng, thực sự là Thủy Tinh chủng.

Tang Đạt Lạp đứng phắt dậy, nếu không phải là hoàn cảnh không cho phép thì hắn còn nhảy cả lên.

Lý Dương mài ra Phỉ Thúy, trong suốt không gì sánh được, khiến cho con mắt này mang theo linh tính, giống như đang sống, con mắt này như Thiên sứ đang mở to mắt ra, đang tò mò đánh giá thế giới mới này.

-Thủy Tinh chủng, mắt tím, lại là Phỉ Thúy cao cấp.

Một vị đại sư cược thạch tuổi khác cao miệng run run nói một câu như vậy.

Ông ta là một vị đại sư cược thạch nổi tiếng của Myanmar, không lợi hại như Phỉ Thúy Vương, cũng không nổi tiếng như Trác lão, nhưng lại lợi hại hơn nhiều những chuyên gia cược thạch của An Thị.

Tuổi của ông ta không ít hơn mấy so với Phỉ Thúy Vương, cả đời cũng giải nhiều khối đá, Phỉ Thúy cao cấp như vậy cũng từng giải qua rồi.

Cho đến nay, ông ta cũng không phục Phỉ Thúy Vương và Trác lão lắm, mặc dù cũng tìm họ để đối cược nhưng từ trước đến nay đều thua. Nhưng sau khi thua ông ta đều rất cố gắng, muốn giành thắng, theo ông nghĩ thì bản thân chỉ kém Trác lão và Phỉ Thúy Vương một chút thôi.

Nhưng cuộc đối cược ngày hôm nay đã khiến cho ông ta hiểu rõ ràng rằng khoảng cách giữa bản thân mình với đại sư hàng đầu còn rất lớn.

Sự chênh lệch này, cũng giống như một khoảng trống, khiến ông mãi mãi không thể nào bước qua được. Trong khoảng khắc đó giống như đối với đại sự hàng đầu Lý Dương, càng thêm khâm phục.

Thậm chí còn kính trọng Lý Dương hơn cả Phỉ Thúy Vương và Trác lão.

Khi ở tuổi của Lý Dương, mỗi ngày chỉ là cu-li học nghề. Còn Lý Dương tuổi còn trẻ như vậy mà đã có nhiều thành tựu như vậy, thành tựu trong tương lai sẽ càng không thể đo được.

-Loạt soạt

Lý Dương mài ra Phỉ Thúy càng ngày càng nhiều, mọi người xung quanh cũng càng ngày càng hưng phấn.

Thủy Tinh chủng Đế Vương Lục, Thủy Tinh chủng Lam Tinh Linh, Thủy Tinh chủng Mắt Tím, ngoài ra còn có cả Thủy Tinh chủng Hồng Hoàng Lam mà vua Phỉ Thúy giải ra nữa, bọn họ hôm nay nhìn thấy sinh ra tổng cộng bốn khối Phỉ Thúy cao cấp nhất.

Thỏa mãn, kiêu ngạo, tự hào.

Lần này trong lòng mỗi người đều cảm thấy cho dù là những người không hiểu về cược thạch như Bạch Minh cũng muốn hét lên để thể hiện sự hưng phấn này, đáng tiếc là người trong đại sảnh nhiều, không ai có thể để mất mặt được.

Không giống như bên dưới màn hình lớn phía ngoài, thực sự là có rất nhiều người đang gào thét lên.

-Bộ trưởng An, vẫn là ông hiểu cố vấn Lý nhất.

Trương Ưng đột nhiên quay đầu, nhìn An Văn Quân vô cùng khâm phục. An Văn Quân thoáng lặng đi một chút, khóe miệng chầm chậm nhếch lên.

Cô sở dĩ nói Lý Dương thắng đơn thuần là không hi vọng Lý Dương sẽ thua, chỉ là tự mình đang khích lệ hắn, chứ không phải là có niềm tin như vậy đối với Lý Dương. Thêm vào đó là cô có ý kiến không giống với Trương Ưng càng là không thể thay đổi được.

Việc này cứ giống như là hai đứa trẻ cãi nhau, rõ ràng là biết rằng mình sai rồi nhưng vẫn không chịu thay đổi.

Chỉ là kết quả không giống với dự đoán của mọi người, Lý Dương lại lần nữa tạo ra kì tích, thực sự đạt được thắng lợi trong cuộc đối cược này đồng thời cũng khiến cho cô có chút đắc ý nho nhỏ.

Sắc mặt An Văn Quân đột nhiên hơi đổi, còn nói:

-Cố vấn Lý thắng rồi, vậy những khối Phỉ Thúy này chẳng phải là của anh ấy sao?

Đây là cuộc đối cược chính thức, cuộc đối cược như vậy người thắng sẽ giành được chiến lợi phẩm, chiến lợi phẩm của hắn chính là tất cả số Phỉ Thúy này, giá trị của khối Phỉ Thúy mà Trác lão và vua Phỉ Thúy giải ra không hề thấp.

Phỉ Thúy của hai người gộp lại ước chừng cũng mấy tỉ.

Lại thêm số Phỉ Thúy của Lý Dương nữa thì giá trị càng cao, có thể nói là giá trên trời. Số nguyên liệu này bất luận là công ty châu báu nào cũng đều đỏ mắt.

-Trương Ưng, chúng tôi lập tức quay về, tôi sẽ liên lạc về nước, xin quyền hạn lớn nhất.

Nét mặt An Văn Quân nghiêm nghị, lập tức nói một câu, Trương Ưng há hốc miệng cuối cùng lại không nói ra được lời nào.

Đi với ông ta đi bây giờ thì hơi đáng tiếc, đối cược vẫn chưa kết thúc, nửa khối 1 của Lý Dương vẫn chưa giải hết. Đây có thể là Phỉ Thúy cao cấp Thủy Tinh chủng mắt tím.

Nhưng ông ta cũng hiểu việc của công ty là quan trọng nhất. An Văn Quân đưa ra quyết định như vậy là hoàn toàn đúng đắn, số nguyên liệu này nằm trong tay Lý Dương đợi tí nữa có cơ hội cho bọn họ. Không nắm bắt cơ hội này hai người họ nhất định sẽ đều hối hận.

Thời gian chầm chậm trôi, căn bản thì không ai để ý đến việc An Văn Quân và Trương Ưng đi cả.

Dưới màn hình lớn ngoài trang viên của Tang Đạt Lạp, lúc đó đã tụ tập trên vạn người, đây tuyệt đối là một con số khổng lồ, đại bộ phận người ở cục cảnh sát Ngõa thành đều được điều động đến đây, binh lính trong gia tộc Tang Đạt Lạp cũng căng thẳng nhìn lên bên này.

Hơn vạn người xuất hiện hỗn loạn thì đó nhất định là cuộc đại nạn.

Lý Dương mài nốt chút lớp sương cuối cùng, bỏ đá mài xuống lần nữa.

Vua Phỉ Thúy một lần nữa gật đầu, khối Phỉ Thúy này không hề nhỏ, thậm chí còn to hơn Thủy Tinh chủng Lam Tinh Linh vừa nãy, cuộc đối cược này ông thua cũng tâm phục khẩu phục.

Hai khối Phỉ Thúy cao cấp nhất định là mạnh hơn nhiều khối của ông ta.

Lý Dương một lần nữa lại nhấc máy cắt lên, hắn hơi đắn đo một chút cuối cùng trực tiếp đè dao cắt xuống, khối Phỉ Thúy này không chỉ đơn giản như Mắt Tím.

Khối đá này nhất định là biến dị khối đá, vẫn là Lý Dương có được khối đá biến dị nhiều nhất gặp được từ trước tới giờ.

Lý Dương mua khối đá này, thực sự cũng mất chút công sức, thương gia bán khối đá này không có đem nó bày ra, mà đặt trong khố phòng, may là khố phòng của ông ta nằm ngay trong khu chợ, Lý Dương dùng năng lực đặc thù tìm ra được khối đá này, sau đó nghĩ cách để mua bằng được.

Chính là bởi vì lẵng phí chút thời gian để mua khối đá này, vua Phỉ Thúy mới chọn đi khối Hồng Hoàng Lam cao cấp kia.

Nếu cho Lý Dương đủ thời gian hắn có thể thu mua hết tất cả những khối đá tốt trong chợ không sót một khối nào.

Dao cắt chầm rãi đặt xuống, tiếng tranh luận của mọi người nhỏ hơn.

Biểu hiện của nửa khối đá này còn tốt hơn nửa kia của Châu Tài. Ít nhất cũng sắp giải ra được Phỉ Thúy, mọi người đều đang bàn luận, nếu Lý Dương ngay từ đầu mà chọn nửa này để giải thì mọi người Châu Tài đã không nhất loạt cho rằng Phỉ Thúy Vương sẽ thắng.

Đồng thời những người này còn có chút hưng phấn, không ai nghĩ rằng nửa khối đá bị tất cả mọi người bỏ qua lại có biến hóa như vậy, là việc ngoài ý muốn nhưng lại mang đến cho người ta niềm vui bất ngờ.

-Hưng phấn!

Tiếng cắt đá lại một lần nữa vang lên. Vị trí lần này Lý Dương chọn tốt hơn chút, không cần mất nhiều thời gian đã cắt xong rồi.

Bảy tám phút sau, khối đá đã được vua Phỉ Thúy tách ra, lau sạch mặt cắt, đầu tiên lông mày của Phỉ Thúy Vương nhảy dựng lên, nét mặt cũng mang sắc thái kinh ngạc tột độ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.