-Trương tổng đương nhiên không lừa các người, nhưng mà các người không biết sao? Lý Dương có việc làm ăn ở Trịnh Châu, hắn sau khi trở về phải đi Trịnh Châu, hiện tại hắn không có ở Trịnh Châu
Lão Cao có vẻ có chút phẫn nộ, hắn lớn tiếng kêu lên, mọi người vẫn có chút không tin tưởng hắn. Lý Dương trong lòng lại cảm thán, danh nhân vô bí mật, mấy người này không ngờ cũng biết việc làm ăn của hắn bên Trịnh Châu, chắc là Trương Vĩ nói cho bọn họ.
-Không muốn giới thiệu thì thôi, giải thạch đi
Người lúc trước đưa ra yêu cầu nói một câu, những người khác cũng không nói gì nữa, lão Cao muốn nói cái gì nhưng há miệng thở dốc một hồi lại thôi. Rất nhanh, tâm trạng của hắn đã khôi phục lại, mọi người cũng chuyển chú ý sang khối nguyên thạch, đây chính là khối nguyên thạch rất có thể sẽ đại tăng.
Sắc mặt của Vương Giai Giai và Cố Nhã Tĩnh đều có chút kỳ lạ, vừa rồi các cô còn tưởng là lão Cao này thật sự quen biết Lý Dương, nhưng mà cô càng nghe càng hồ đồ, có điều cuối cùng cô cũng đã hiểu được.
Lão Cao này căn bản không biết Lý Dương, đoán chừng là hắn tự nhận mình biết Lý Dương, bằng không cũng sẽ không có việc Lý Dương đứng trước mặt mà hắn lại không biết.
Lưu Cương thì có chút buồn cười, mấy người này thật sự là có ý tứ, người mà bọn họ muốn gặp đang đứng trước mặt vậy mà bọn họ lại không thèm liếc cho dù chỉ một cái.
Máy mài đá chuyển động càng ngày càng nhanh, âm thanh chói tai làm cho Vương Giai Giai và Cố Nhã Tĩnh nhịn không được có chút nhíu mày, Lý Dương và Lưu Cương sớm đã thành thói quen nên âm thanh này không có ảnh hưởng gì với bọn họ.
Lý Dương còn lo lắng về cái khe và những sợi lông kia, xuất hiện những thứ này có thể sẽ làm hỏng khối nguyên thạch, nhưng mà không có sử dụng năng lực đặc thù nên Lý Dương cũng không dám chắc.
Càng mày thì màu xanh càng ngày càng trong suốt, lão Cao càng ngày càng kích động.
Những người kia không ngừng hỗ trợ việc vẫy nước vào, mỗi lần tẩy thì bên trong lại càng thêm xanh, sắc mặt mọi người xung quanh đều giống với lão Cao, bọn họ đều rất kích động.
Vương Giai Giai và Cố Nhã Tĩnh thì ngơ ngác nhìn, một khối đá không ngờ càng cắt lại càng có màu xanh, quả thật là thần kỳ.
-Ông trời ơi, Phù Dung Chủng, không ngờ lại là Phù Dung Chủng
Một người đột nhiên kêu lên, lão Cao lập tức ngừng việc giải thạch lại, cuống quýt rửa sạch bề mặt, viên Phỉ Thúy Phù Dung Chủng xuất hiện trước mặt mọi người.
-Lão Cao, thật sự là Phù Dung Chủng, cậu giàu to rồi
Một người khác hô to lên, Phù Dung Chủng màu lam nhạt, khối nguyên thạch này tuy không lớn nhưng nếu có thể giải ra Phỉ Thúy to một chút thì làm hai cái vòng tay không phải là không có khả năng, tuyệt đối có thể bán ra một cái giá không tồi
-Hắc hắc, hắc hắc, vận khí tốt, vận khí tốt "
Lão Cao cũng có vẻ cực kỳ hưng phấn, khối nguyên thạch này chỉ cần có thể giải ra Phỉ Thúy thì hắn cũng đã kiếm lời rồi, không ngờ lần này lại giải ra Phù Dung Chủng, Phù Dung Chủng chính là khối Phỉ Thúy dễ đổ tăng nhất, giải ra một lần đại tăng không khác gì bọn họ trúng vé số cả.
-Trương tổng có nói qua, ngọc thánh Lý Dương rất mai mắn, lần đầu tiên đến nơi này đã giải ra Băng Chủng. Bọn người Trương tổng và Lý Dương cùng đi Bình Châu nên đã lây không ít vận may, cậu cũng may mắn, là bạn của ngọc thánh khó trách lại may mắn như vậy
Người bên cạnh Lý Dương lại nói một câu, sự ghen tị trên mặt không có chút che giấu nào, những người khác cũng tương tự như vậy.
Lý Dương lắc lắc đầu, Cố Nhã Tĩnh nhịn không được suýt chút nữa đã bật cười, hắn liên tục nói tới Lý Dương nhưng không biết là Lý Dương lại đang ở bên cạnh hắn.
-Xem như đi, đáng tiếc là lần này tôi không có đi cùng bọn họ tới Bình Châu, nếu không thì tôi cũng đã đổ tăng vài khối rồi
Lão Cao kia có vẽ rất đắc ý, vài người khác càng ghen tị, nhưng mà bọn họ không thể là gì mà chỉ có thể than thở tại sao mình không là bạn của Lý Dương, không có đính vận may này.
"Ha ha "
Cố Nhã Tĩnh rốt cuộc cũng không nhịn được, phá lên cười, Vương Giai Giai vội vàng kéo cô sang một bên, Cố Nhã Tĩnh ghé vào bên người Vương Giai Giai, miệng còn không ngừng nói:
-Không được, không được, cười chết tôi
Bọn người lão Cao đều nhìn bọn họ, vốn tiến có hai cô gái xinh đẹp tiến vào là chuyện vui vẻ, đáng tiếc là phía sau hai người đều có hộ hoa sứ giả, bọn họ cũng không có hỏi tới, hiện tại một người tong đó lại cười to như người điên càng làm cho bọn họ chẳng biết tại sao.
-Vị tiểu thư này, có cái gì buồn cười sao?
Lão Cao sờ sờ cái mũi, hắn đổ tăng một khối đổ thạch nên vui vẻ là đúng, nhưng mà hắn còn không có cười to như vậy, hắn không rõ cô gái này tại sao lại cười như thế.
-Ha ha, rất buồn cười
Cố Nhã Tĩnh cười tới mức ôm bụng, Vương Giai Giai tuy rằng cũng muốn cười, nhưng cô còn kiềm nén được nên không có cười.
Năm người này càng thêm nghi hoặc, lão Cao nhìn nhìn Lý Dương, hỏi:
-Các người tới đây chơi hai là thành viên của hiệp hội ngọc thạch?
Bình thường có thể đi vào hậu viện thì đều là thành viên của hiệp hội ngọc thạch, nhưng mà bọn người Lý Dương được nhân viên dẫn vào, hơn nữa bọn họ đều còn rất trẻ, nếu là bạn của người bán hàng đi vào cũng không phải là không thể.
-Tôi là thành viên của hiệp hội ngọc thạch
Lý Dương cười gật đầu, cũng không nói mình từ sớm đã gia nhập, hắn hiện tại đang dở khóc dở cười, hắn không ngờ là danh tiếng của mình lại lan xa như vậy.
Việc này không hề có quan hệ tới hắn không ngờ đổ tăng cũng đem nguyên nhân dán lên người hắn, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, Lý Dương căn bản sẽ không tin. Phải biết rằng một người có vận khí tốt đổ tăng cũng là một loại tiền vốn, không ai nguyện ý không công đem tiền vốn của mình đưa cho người khác cả.
-Hiệp hội ngọc thạch Minh Dương càng ngày càng phát triển lớn mạnh, lão đệ cậu có thể tiến vào, khẳng định là có chút tinh thông, trong hiệp hội ngọc trừ ngọc thánh ra chắc cậu là người trẻ tuổi nhất
Lão Cao lớn tiếng cảm khái, tay thì vẫn đặt trên khối nguyên thạch, những người khác cũng đều gật gật đầu, kết quả là càng làm cho Cô Nhã Tĩnh cười lớn hơn, cô phải dựa vào Vương Giai Giai mới miễn cưỡng không bị té.
-Không được, Giai Giai, chúng ta đi ra ngoài trước, tớ không chịu nổi nữa
Cố Nhã Tĩnh cười lớn rồi bảo Vương Giai Giai kéo cô ra ngoài, cô sợ là nếu tiếp tục ở đây thì cô sẽ cười tới phát hiên mất, Lý Dương cũng thật là, nhìn người ta bàn luận chính mình mà không có ý kiến gì.
Vương Giai Giai kéo Cố Nhã Tĩnh đi ra bên ngoài, vừa đi ra, Vương Giai Giai cũng chịu không nổi, cô cùng Cố Nhã Tĩnh cười lớn, những người bán hàng xung quanh tò mò nhìn bọn họ, có người hỏi bọn họ đã xảy ra chuyện gì.
Vương Giai Giai cười cười rồi từ từ nói lại chuyện vừa rồi, những người bán hàng sai khi nghe xong cũng cười phá lên, tiếng cười thậm chí còn vang tới bên trong.
-Bệnh thần kinh
Lão Cao thầm nói một câu, biểu hiện của bốn người khác cũng không khác nhiều lắm.
-Giải thạch, giải thạch, lão Cao, đêm nay chúng tôi muốn đi nhà hàng tốt nhất, ăn đồ ăn ngon nhất
Người dưng bên cạnh Lý Dương lại hét lớn, lão Cao lập tức tiếp tục mày đá, miệng còn không ngừng hô lên:
-Không thành vấn đề, đêm nay cứ việc ăn, cứ việc uống, toàn bộ tôi lo hết
Đá mày rấ nhanh tiếp xúc bề mặt khối nguyên thạch, một lát sau thêm một phần khối Phỉ Thúy lại xuất hiện.
Nhìn một chút, lão Cao chuẩn bị tiếp tục mài, khối nguyên thạch này không lớn cho dù mày hết cả khối cũng không phải là không được, tuy rằng có chút chậm nhưng việc này đối với khối Phỉ Thúy bên trong có tính bảo hộ tốt hơn, viên Phỉ Thúy nguyên vẹn thì giá trị cũng sẽ cao hơn.
-Khoan đã
Lý Dương đột nhiên hô lên, lão Cao ngẩng đầu những người khác cũng nhìn Lý Dương.
-Khối nguyên thạch này không tệ, tôi đề nghị anh giữ lại, đừng giải ở đây, có thể đem nó đến Bình Châu tham gia đại hội giao dịch, hoặc là chờ lần tụ hội năm sau ở Nam Dương rồi bán, đợi sang năm sau gí trị sẽ cao hơn một ít, tăng giá gấp mười cũng không phải là không thể
Lý Dương chỉ vào khối nguyên thạch rồi nói, hiện tại đến phiên sắc mặt đám người lão Cao thấy kỳ lạ.
Trong khoảng thời gian này do chịu ảnh hưởng của Lý Dương nên hiệp hội có thêm một số thành viên mới gia nhập. Hiệp hội ngọc thạch những ngày gần đây mỗi ngày đều có người tới xin gia nhập làm cho bọn người Trương Vĩ có cảm giác hơi gấp rút.
Trong mắt bọn lão Cao, bọn họ đã xem Lý Dương là một thành viên của hiệp hội, tuy rằng bọn họ cũng vừa tiến vào không lâu, nhưng bọn họ lại tự cho mình là thành viên lão thành, ít nhất so với người vừa mới gia nhập thì cũng sớm hơn.
Hiện tại, người bị bọn họ xem là người mới không ngờ lại khuyên bọn họ chừa khối nguyên thạch này lại để dành bán, bọn họ đều cảm giác này người này dường như điên rồi, cái gì cũng không hiểu.
-Vì cái gì tôi phải bán khối nguyên thạch này? Giải ra rồi bán không phải là tốt hơn sao?
Lão Cao đứng thẳng người thẩn thờ nhìn Lý Dương.
-Hiện tại anh đang tới thời điểm giá cao nhất, tiếp tục giải thì giá cũng không thể tăng thêm nữa, đây là đề nghị của tôi, có làm theo hay không là quyết định của anh
Lý Dương lắc đầu nói, nếu là bọn người Trương Vĩ mà nghe nói vậy khẳng định là sẽ ngay lập tức dừng lại, tuyệt đối sẽ không giải nữa, nhưng mà nhựng người trước mặt này không quen Lý Dương nên sẽ không nghe lời Lý Dương nói.
-Cám ơn đề nghị của anh, nhưng mà tôi sẽ tiếp tục giải
Lão Cao lạnh lùng nói, những người khác cũng điều lắc đầu, bọn họ đã đem đề nghị của Lý Dương trở thành đố kỵ, bọn họ nghĩ Lý Dương vì đố kỵ nên mới làm vậy, bọn họ nghĩ Lý Dương muốn làm cho lão Cao kiếm ít tiền lại một chút.
Cũng may Lý Dương cũng không nói gì thua lỗ, bên trong không có gì, nếu không nói không chừng bọn họ còn xông lên đánh cho hắn một trận, đổ thạch chính là hoạt động mê tính. Lúc giải thạch kiêng kỵ nhất là có người nói sẽ bị thua lỗ, nếu thật sự bị thua lỗ thì người giải thạch sẽ hận người nói cà đời, cho dù là bạn tốt cũng sẽ trở mặt.
Lão Cao tiếp tục mài, Lý Dương khẽ thở dài rồi từ từ lắc đầu, hắn đã có lòng muốn giúp nhưng người này không tiếp nhận thì hắn không có gì để nói. Khối nguyên thạch này nếu tiếp tục mài thêm một chút nữa thì sẽ phát hiện bị thua lỗ, Lý Dương đã dùng năng lực đặc thù quan sát quan, khối nguyên thạch này chỉ có hai miếng Phỉ Thúy rất mỏng, ngoài ra không còn gì nữa.