Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 1241: Chương 1241: Người thắng cuộc, Lý Dương!






Những người tham gia ván bài này, lúc này đều hưng phấn kêu lên.

Tuy Thần đổ không phải tứ quý, nhưng Lý Dương cũng không thể lấy được tứ quý, bộ ba đối với bộ ba, người thua chính là Lý Dương, dường như tất cả mọi người đều cho rằng ván bài đã kết thúc, họ thắng rồi.

Rất nhiều người đều giống như Bass, gầm rú lên.

- Yên lặng, yên lặng!

Hà Vinh cuối cùng phản ứng lại, hét to một tiếng, ông đối với kết quả này rất khó chịu, nhưng cũng không thể không thừa nhận.

Lời của Hà Vinh. Cuối cùng khiến cho hiện trường yên lặng một chút, nhưng vẫn như trước còn nhiều người nói chuyện nhỏ với nhau.

Thần đổ luôn nhìn Lý Dương, lúc này sắc mặt từ từ thay đổi, trong lòng ông rất bình tĩnh, không như mấy người này, lúc này đầu mày của ông hơi nhíu lại, ván bàn còn chưa kết thúc, đã bắt đầu chúc tụng điên cuồng, Lý Dương còn có quân bài chưa phát ra nữa.

Quân bài này không thể là K, nhưng quân bài này không có nghĩa là không có hy vọng thắng.

Từ sau khi nhấc bài của hắn ta, Thần đô luôn chú ý đến Lý Dương, kinh nghiệm chơi bài phong phú khiến hắn ta có thể đối ứng với bất cứ cảnh tượng nào, còn biểu hiện của Lý Dương, cũng khiến hắn cảm thấy không đúng.

Lý Dương hoàn toàn không có bất kỳ tuyệt vọng nào, thậm chí lúc này còn bình tĩnh, chỉ có mắt sáng, thỉnh thoảng nhìn mọi người quan sát.

Đây không giống như người sắp thua, càng gống như tiên tri biết tất cả, thương hại nhìn các kẻ đáng thương không biết vì sao đó.

Cũng chính dáng vẻ này của Lý Dương khiến Thần đổ cảm thấy không đúng.

- Hà Vinh tiên sinh, xin phát bài!

Thần đổ quay đầu, nói với Hà Vinh một câu, sau khi phát bài cho Thần đổ, do hiện trường xuất hiện chút hỗn loạn, Hà Vinh còn chưa phát quân bài đó cho Lý Dương.

- Phát bài?

Hà Vinh hơi sững người, lập tức phản ứng lại, ông là người chia bài, lượt này chỉ phát cho một người, còn thiếu một quân chưa phát ra.

Sai lầm như vậy ông rất lâu chưa mắc phải, lời của Thần đổ cũng khiến mặt già nua của Ông đỏ lên , khẽ cúi đầu.

- Sao thế này, chẳng lẽ chúng ta còn có hy vọng?

Ông cụ lúc này xem như là người bình tĩnh nhất, thấy Thần đổ thúc giục, lập tức kinh ngạc nói một câu.

- Hy vọng, còn có hy vọng gì, không phải đã thua sao?

Từ Lão ngẩng đầu, mặt buồn rười rượi, mắt của ông thậm chí có chút ướt át 《 Nụ cười của nàng Mona Lisa》, 《 Bữa tiệc cuối cùng - Jêsu và 12 môn đồ 》, hai bức tranh này chắc chắn là danh họa nhất nhì của thế giới, liền thua như thế.

Nếu không có đến tay, cũng chưa tính được, nhưng sau khi đến tay còn mất đi, cảm giác này càng khó chịu hơn.

Còn có Thủy Trung Họa, Bát Trường Sinh, Bình Tiên Âm… các chí bảo, đây là tài sản của dân tộc Trung Hoa, hiện nay rơi vào tay người nước ngoài, Từ Lão vô cùng hối hận mình lúc đầu không thể kiên trì khuyên can, cuối cùng để bi kịch này xảy ra.

- Không đúng, không đúng, ta cảm thấy quên gì đó!

Ông cụ lắc mạnh đầu, trong đầu ông dường như bắt được gì đó, nhưng không rõ ràng, lúc này Ông cụ đang cố gắng suy nghĩ.

- Các người ai biết, còn có bài gì có thể thắng?

Ông cụ đột nhiên ngẩng đầu, hỏi thẳng một câu.

Người xung quanh đều sững sờ ở đó, có thể thắng, bộ ba K, nhất định thắng không nổi bộ ba A, họ không hiểu ông cụ vì sao hỏi như vậy.

Đặc biệt là Từ Lão và Phương Lão càng hoang mang.

- Ông Hà, có, có hy vọng, Lý Dương không thể là tứ quý, nhưng Thần đổ cũng như thế không lấy được tứ quý, nhưng Lý Dương còn có hy vọng lấy được một quân bài khác.

Ánh mắt Vương Giai Giai sáng ngời, cô cùng như thế quan tâm Lý Dương, tuy nhiên khác hẳn với quan tâm người khác.

Cô không thương tiếc các bảo bối kia, không như bọn người Từ Lão, trong mắt các lão tiền bối bọn họ, Lý Dương so với các bảo bối kia, chắc quan trọng hơn là bảo bối, mà không phải Lý Dương.

Trong lòng của cô trái hẳn, Lý Dương quan trọng hơn các bảo bối này nhiều, cho nên cô không đau lòng và mất mát nhiều như vậy, chỉ lo lắng Lý Dương sau khi thua sẽ thất bại hoàn toàn.

Lúc này, có được xem là người vô cùng tỉnh táo.

- Là gì?

Ông cụ vội vàng hỏi một câu, lúc này ông cụ cũng bắt đầu thất thố rồi, ông không coi trọng các bảo bối kia hơn Lý Dương, chỉ quan tâm nhiều cũng là

- bộ ba thêm một đôi. Nếu Lý Dương có thể lấy được bộ ba, chính là bộ ba thêm một đôi, bất kể gì đều được, bộ ba thêm một đôi thắng bộ ba.

Vương Giai Giai vội vàng nói, đây là vấn đề rất đơn giản, là vấn đề mỗi người đều biết, chính bọn Từ Lão, Phương Lão, sau khi xem rất nhiều trận đấu, vấn đề cơ bản này cũng đều biết.

Đáng tiếc chính là trước đó bọn họ đều bị các bài oan gia trên bàn đổ mê hoặc, ba quân K đối với ba quân A, chỉ nghĩ hai quân bài này thắng, mà quên mất các quân khác.

Bị mê hoặc không chỉ bọn họ, dường như tất cả mọi người đều bị mê hoặc rồi, chính Hà Vinh cũng không phải là ngoại lệ, căn bản không đi nghĩ các điều khác.

Đây cũng là mê người của ván bài, ván bài quan trọng như vậy, rất nhiều tinh thần đều đi theo các quân bài trên bàn đổ, hai người đối kháng, cuối cùng cũng bị mọi người mặc nhận là A và K là đối đụng, mà không quan tâm đến các điều khác.

Tình huống này, hoàn toàn không hiếm thấy, trước đây không phải chưa từng xảy ra.

Hiện trường chỉ cần người giữ được tỉnh táo, hẳn đều phát hiện, đáng tiếc, ván bài này đặt cược toàn bộ, lại đặt cược quan trọng như vậy đã không có ai chú ý đến điểm này.

- đúng, là thế, chính là như thế, còn có hy vọng!

Mắt của Ông cụ sáng người lên, được Vương Giai Giai nhắc nhở, cuối cùng ông nhĩ được điểm này cũng là bị mê hoặc, nhưng không nắm ra.

Vương Giai Giai nhắc nhở như vậy, mọi người nhất thời đều hiểu ra.

Có hy vọng, còn chưa thua, Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt vừa nghe bọn họ nói chuyện đều vội vàng nhìn lên bàn đổ, Hà Vinh đã từ trong máy phát bài lấy ra một quân bài, đây là một quân quyết định vận mệnh cả ván bài.

Hà Vinh chầm chậm nhấc lên, mọi người lại sững sờ ở đó.

Trong mắt của ông còn có chút không tin, vẻ mặt trên mặt càng không ngừng thay đổi, một loại thay đổi khiến người nhìn không ra.

Nụ cười trên mặt Thần đổ từ từ biến mất, từ trong nét mặt của Hà Vinh , hắn ta đã cảm thấy không đúng.

Ván bài mê hoặc tất cả mọi người, hoàn toàn không mê hoặc được hắn ta, hắn tỉnh táo hơn tất cả mọi người, Lý Dương có cơ hội chuyển bại thành thắng, hơn nữa cơ hội còn không nhỏ.

3 còn có ba quân, trong quân bài còn lại có thể ấy được xác xuất ba tuyệt đối nhiều hơn K rất nhiều.

Hà Vinh chỉ sửng sốt vài giây, lập tức lấy lại tinh thần, chầm chậm mở bài ra, đẩy trước mặt Lý Dương.

Những người kia đang cao hứng, người đang hưng phấn chúc mừng nhau, đều theo bản nằng hướng lên nhìn bàn đổ.

- hóa ra là 3 nhép, cuối cùng chúng ta thắng rồi!

Một người Nhật Bản cười lớn một tiếng, hắn vừa dứt lời cảm thấy không đúng, nụ cười của bạn bên cạnh hắn đều cứng đơ lại, ngơ ngác nhiền bàn đổ.

Hắn vội vàng lấy lại tinh thần, nhìn chằm chằm vào bàn đổ, rất nhanh, hắn cũng như người bạn xung quanh, sắc mặt trắng bệch, cứng đơ đứng ở đó.

3 nhép, Lý Dương là 3, không phải K, không phải tứ quý.

Nhưng hắn là bộ ba một đôi, bộ ba một đôi lớn hơn bộ ba, đây là quy tắc tất cả mọi người đều biết .

Giữa bộ ba và bộ ba một đôi kém nhau mấy cấp bậc đấy.

- sao có thể, sao lại như thế!

Miệng của người Nhật Bản này nỉ non, lại dụi dụi mắt, trong lòng hắn còn chưa phản ứng, không phải đã kết thúc rồi, sao kết cục đột nhiên thay đổi rồi.

Hơn nữa còn biến thành một kết cục khiến cho bọn họ không thể đón nhận, cũng không có tâm lý chuẩn bị đón nhận.

Dùng một câu tục ngữ Trung Quốc để nói đây chính là vui tới nhanh mà bi thương cũng quá nhanh, hiện nay cuối cùng niềm vui đùa bỡn với người.

- Nhị ca, bộ ba một đôi, lớn hơn bộ ba chứ?

Lý Xán đột nhiên quay đầu, hơi thẳng Chu Văn một câu.

- ừ!

Chu Văn gật đầu như máy.

- vậy chính là nói, bài của lão đại lớn hơn Thần đổ rồi?

Lý Xán lại hỏi.

Lúc này Chu Văn không trả lời, chỉ gật đầu, bộ ba một đôi khẳng định to hơn bộ ba, đây là sự thật không ai có thể thay đổi được.

Chỉ là thay đổi này đến quá nhanh quá bất ngờ, không ai nghĩ đến bài này đột nhiên xuất hiện, càng hơn nữa thay đổi hoàn toàn kết cục.

- Thần đổ tiên sinh, xin lỗi, nếu lần này ông quy ẩn có thể mang theo tiếc nuối rồi, cám ơn ông đã nhường!

Lý Dương đứng dậy, mỉm cười nói với Thần đổ một câu, đồng thời thu lại tuyến đen đã phóng ra bên ngoài, thời gian dài như vậy đã khiến hắn cảm thấy mệt mỏi.

Tuyến đen trở về, Thần đổ rõ ràng cảm giác được tổ chức xương sụn trong tai lại có thể tiếp nhận điều khiển của hắn ta, điều này càng khẳng định, biến đổi trên người mình là vì Lý Dương.

- Hậu sinh khả úy, tôi thua không oan, tuy nhiên đem theo tiếc nuối khi quy ẩn, nhưng có cậu thiên tài như vậy rồi, tôi rất vui mừng!

Thần đổ cũng đứng dậy, hắn ta là người lấy được cũng buông được, tuy nhiên thua lần đầu tiên, nhưng biểu hiện của hắn ta cũng rất phong độ.

Huống hồ, đồ vật lần này thua cũng không phải của hắn ta, cũng không có gì phải quan tâm, ván bài này hắn ta không có lơ là, toàn lực đối phó rồi, đây đối với hắn ta mà nói là đủ rồi./

- Không thể nào, sư phụ sao lại thua!

Thần đổ có thể nhìn rõ, không có nghĩa là người khác có thể nhìn rõ, Dịch Long ngơ ngác đứng trước mặt, vẻ mặt không tin tưởng.

Trong lòng của hắn, Thần đổ là vô địch, là người lợi hại nhất thiên hạ, không ai có thể thắng được sư phụ của mình, lúc này hình tượng vô địch đột nhiên bị người khác phá vỡ, Dịch Long người đầu tiên không chấp nhận được.

- Thua rồi, Lão đại thua rồi, nhưng có có nghĩa nhất định là chuyện xấu!

Cao Ngũ cũng khẽ thở dài, hắn hiểu, ván bài này đã định, các xèng còn lại của Thần đổ không đủ để chống đõ ván bài tiếp, nếu tiếp tục chống đỡ, cũng không thắng được Lý Dương, ván bài này Thần đổ quả thực thua rồi.

- Hà Vinh tiên sinh, các xèng còn lại tôi bỏ, xin tuyên bố kết quả đi!

Thần đổ lại nhìn hướng về Hà Vinh , hắn còn thừa lại mấy trăm xèng, chỉ là ý nghĩa của các xèng này không thể tiếp tục đấu tiếp, Lý Dương có thể khống chế năng lực của hắn ta, hắn ta đã không thể biết được quân bài chưa lật của Lý Dương, tình hình này đấu tiếp tất sẽ thua.

- À, được, Stephen tiên sinh!

Hà Vinh quay đầu mạnh một cái, nhìn máy quay, có nhìn mọi người quan sát trước mặt.

Những người quan sát vẻ mặt bây giờ và ban nãy hoàn toàn khác nhau, người trước đó chúc mừng lúc này sắc mặt hoàn toàn trắng nhợt, người buồn rười rượi trước đó lúc này đều tươi cười mang theo hưng phấn và xúc động.

- Bây giờ tôi tuyên bố, trận đấu kết thúc, người thắng cuộc, Lý Dương!

Theo máy quay, lời của Hà Vinh truyền khắp thế giới, ván bài long trọng này được vô số người quan tâm, cuối cùng với thắng lợi của Lý Dương hạ màn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.